Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2022

Chúa là Mục tử tôi -- phần 4

Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.

Chiên là một súc vật không thông minh và sống theo thói quen. Nếu không có sự chăm sóc, dẫn dắt của người chăn chiên, chiên sẽ cùng nhau đi trên một lối cho tới khi lối ấy trở thành rãnh nhỏ. Chiên sẽ ăn cỏ trên một cánh đồng quen thuộc đến tận gốc làm cho đất bị phơi dưới nắng cho đến khi khô cằn như đất sa mạc, tốn nhiều năm chữa lành để có thể tốt lại được.

Để đoàn chiên được ăn cỏ tốt, đất được phì nhiêu và người chủ đoàn chiên không bị mất danh tiếng, người chăn chiên sẽ thay đổi cánh đồng chiên ăn. Đoàn chiên sẽ đi theo chủ chiên từ cánh đồng này sang cánh đồng khác, ăn cỏ mới và đất được phì nhiêu vì phân chiên để lại. Người chăn chiên rất cẩn thận để chiên không làm cỏ mất gốc, nhờ đó bảo vệ đất đai.

Hơn nữa ăn ở một cánh đồng lâu ngày, vi khuẩn chiên để lại có đủ thời gian để nẩy nở, sinh sản và thâm nhập lại vào chiên.

Chúa Giêsu là Mục Tử tốt lành. Ngài là Đường, Sự Thật và Sự Sống. Đi theo Ngài chúng ta sẽ có sự sống. Ngoài Sự Sống, làm sao chúng ta tìm được sự sống.

Sống theo thói quen xấu và những lựa chọn dễ dãi, không tuân theo đường lối Chúa chỉ dạy, cách suy nghĩ của chúng ta trở nên hư đốn, gây nguy hại cho xã hội, làm đời sống chung ngày càng nguy hiểm và khó khăn.

Chúa không hứa là theo Ngài chúng ta sẽ có một đời sống dễ dãi, nhưng một cuộc sống dồi dào, đầy tràn nhựa sống và chỉ có Ngài có thể ban cho ta.

Con đường của Chúa, mời gọi chúng ta:

  • Thay vì yêu thương mình trên hết, tôi yêu mến Chúa trên hết mọi sự và yêu mến người khác như Chúa đã yêu mến tôi.

    Yêu thương không chỉ là tình cảm nhưng là hiến mạng sống mình vì người mình yêu.

    “Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được tình yêu là gì: đó là Đức Ki-tô đã thí mạng vì chúng ta. Như vậy, cả chúng ta nữa, chúng ta cũng phải thí mạng vì anh em.”  (1 Ga 3, 16).

    Yêu ở đây là một ý chí để làm điều tốt cho người khác dù tôi thích hay không thích.

  • Thay vì sống theo mốt, tôi sẵn sàng theo Chúa, vâng giữ lời Người và bị coi là khác biệt (lắm lúc bị gọi là quê mùa, chậm chạp).
  • Thay vì đòi quyền riêng của mình, chúng ta sẵn sàng hy sinh nó để vâng lời Chúa, phục vụ anh em.

    Chúng ta không quá lo lắng về mình và được tự do hơn để chọn điều Chúa muốn chúng ta làm.

  • Thay vì phải được làm chủ hay được gọi là người có quyền chức, tôi được tự do để không phải tranh giành; được Chúa yêu thương, chăm sóc, tôi theo Ngài mà không sợ hãi.
  • Tôi nhận ra biến cố trong đời tôi được sắp đặt từ bàn tay quyền năng đầy yêu thương, tôi không sống đời cay đắng, có sức để bước trên đường Chúa đã gọi tôi.
  • Thay vì khăng khăng cho rằng ý tôi là tốt nhất, tôi nhận ra sự hiện diện của Chúa và cộng tác với Chúa.
  • Tôi bước theo Chúa Giêsu, sẵn sàng làm bất cứ việc gì Ngài muốn. Vì Ngài yêu thương và dẫn dắt tôi theo thánh ý của Ngài để tôi và mọi người có được một cuộc sống tốt đẹp, dồi dào nhất, đời này và mãi mãi.

Dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng.

Từ đoạn này trở di, con chiên không nói về người chăn chiên của mình nữa. Nó nói chuyện trực tiếp với người chủ của mình.

Người chăn chiên thường dẫn đoàn chiên mình từ cánh đồng này qua cánh đồng khác để chiên được ăn uống cỏ mới lên, được hoạt động để mạnh sức và để đất không bị trở nên khô cằn vì không có cỏ che chở. Cuộc hành trình thường là rời nhà, đi qua thung lũng để đến miền cao nguyên và trở lại về nhà trước mùa đông. Dọc đường chiên sẽ được ăn uống trên những cánh đồng người chăn chiên đã lựa chọn và dọn sạch cỏ độc.

Trên miền cao nguyên, cỏ mọc trên đồng như trên bàn cao. Chiên phải đi qua thung lũng nguy hiểm. Nhưng cách tốt nhất để đi lên cao nguyên là đi qua thung lũng với nhiều nguồn nước và nhiều mãnh đất với cỏ đủ loại.

Chúng ta thường không thích đi qua thung lũng tối đen của cuộc đời: những thất vọng, những đêm tối, những khó khăn trong đời sống. Nhưng khi thoát khỏi, chúng ta nhận ra sự hiện diện và đồng hành của Chúa Giêsu. Qua đêm đen, chúng ta khôn ngoan hơn, biết mình hơn, tự tin vào mình hơn đồng thời có sự khiêm tốn về sự hiểu biết của bản thân và nhất là chúng ta nhận ra người chủ chăn đã không bỏ rơi chúng ta một mình nhưng dẫn chúng ta đến núi cao, nơi chúng ta không thể tự mình đến.

 Tóm tắt phỏng theo A Shepherd Looks at Psalm 23

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive