Thứ Năm, 5 tháng 5, 2022

Chúa là Mục tử tôi -- phần 2

Trên đồng cỏ xanh rì, người cho tôi nằm nghỉ

Vì chiên là một súc vật không thể tự bảo vệ mình và sống theo đoàn, nó chỉ có thể ngủ khi cả bốn điều sau đây được để ý đến:

  • Chiên sẽ không nằm xuống để nghỉ nếu nó không cảm thấy an toàn
  • Nếu nó không có sự tương hòa với những con chiên khác
  • Nếu có nhiều ruồi, ký sinh trùng, rận bọ
  • Chiên sẽ không ngủ nếu nó đói

Nói chung, để chiên được có sự nghỉ ngơi cần thiết cho nó, chiên phải được an toàn, phải có sự thiếu vắng của những sợ hãi, của những cãi cọ giữa chúng, khi chiên không bị quấy rầy bởi ruồi, rận, bọ và không bị đói.

Chiên rất dễ bị sợ. Chỉ cần một con chó con nhảy tung tăng là đủ để cả một đoàn chiên chạy tứ phía. Chiên mẹ đang cưu mang sẽ thả thai để chạy nhanh hơn gây thiệt hại cho chủ chiên. Vì thế, người chăn chiên cần tỉnh thức kẻo dã thú lén lút gây hại cho đoàn chiên.

Nhưng không có gì làm đàn chiên cảm thấy được an toàn vững dạ hơn là có sự hiện diện của người chủ chiên.

Trong cuộc đời chúng ta thường cũng có những sự bất ổn làm chúng ta sợ hãi và chúng ta ước muốn chạy trốn thay vì đối phó với sự sợ hãi ấy. Nhưng nếu biết rằng việc gì xảy đến với chúng ta, Thiên Chúa đều biết trước cả và Ngài dẫn dắt chúng ta đến cùng đích Ngài đã đặt từ trước, chúng ta có sự an tâm, kiên nhẫn để đối phó và lớn lên. “Vì Thiên Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ.” (2 Tim 1:7)

Giữa đoàn chiên thường có sự tranh giành ngôi vị. Con mạnh ăn hiếp con nhỏ. Sự tranh giành, tranh đua này làm đoàn chiên náo động. Những con chiên yếu sẽ bị húc nặng bởi những con to hơn. Nhưng khi có sự hiện diện của người mục tử, lập tức đoàn chiên quên đi sự tranh giành, cãi cọ ngu si của nó và được toại nguyện.

Khi chúng ta để mắt mình trên Chúa Giêsu, Người Mục Tử tốt lành, chúng ta sẽ có được bình an. Sự xét đoán của Chúa, quan trọng hơn ngôi vị, chức tước chúng ta phải tranh giành, đạp lên nhau để chiếm lấy.

Để có được một đồng cỏ xanh tốt, người chăn chiên phải vất vả làm lụng trên mảnh đất đó. Đất phải được sửa soạn, cỏ hoang dại và cỏ độc phải được nhổ đi. Những cục đá của sự cứng lòng, thiếu tin tưởng, những rễ sâu của cay đắng giận hờn, Người Mục Tử nhân lành của chúng ta sẽ phải vất vả bứng nó khỏi lòng chúng ta. Đất chai đá của sự thiếu tình thương, Ngài vun xới, tưới tràn nước tận tụy của tình thương vô điều kiện.

Nói tóm lại, để có một đồng cỏ xanh rì, và để chúng ta được nằm nghỉ để dưỡng sức, Người Mục Tử hiến thân mình phục vụ vì đoàn chiên là của Ngài.

Người đưa tôi đến mé nước thảnh thơi

70% thân thể của chiên là nước. Tuy nhiên, chiên có thể đi cả tháng mà không cần uống nước nếu nó được ăn cỏ lúc mặt trời chưa ló dạng. Cỏ lúc ấy nặng trĩu với sương, nguồn nước trong sạch, tinh tuyền.

Ở Phi Châu, giếng nước thường nằm trong hang dưới đất, dọc bờ sông. Đoàn chiên theo người chủ đi sâu trong hang tối tăm. Tới nơi, người chủ cởi áo, vất vả để kéo nước lên cho đoàn chiên uống.

Cũng có những con chiên không nhẫn nại, uống nước trong những vũng cạn, dơ bẩn dọc đường, đầy vi khuẩn từ phân của những con vật khác để lại.

Chúa ban cho chúng ta Lời Ngài để chúng ta được uống no nê. Chúa Giêsu có thói quen thức dậy lúc trời chưa sáng để cầu nguyện cùng Chúa Cha. Mỗi sáng sớm lắng nghe tiếng Chúa, nói với ta “Con yêu dấu của Ta” giúp chúng ta biết sống lắng nghe tiếng Chúa trong ngày sống của mình. Không có khoảng thời gian để dành riêng cho Chúa, Đấng yêu thương và chăm sóc chúng ta, chúng ta dễ bị lừa gạt bởi những lời hứa giả dối, hảo huyền.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive