✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca (12:32-48)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha anh em đã vui lòng ban Nước của Người cho anh em.
“Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.
“Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ. Anh em hãy biết điều này : nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”
Bấy giờ ông Phê-rô hỏi: “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người?” Chúa đáp : “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc? Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng : ‘Còn lâu chủ ta mới về’, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.
“Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”
------------
Phúc âm hôm nay nói về việc chuẩn bị cho Chúa Kitô trở lại lần thứ hai vào cuối thế giới. Có thể bạn nghĩ rằng khi chuyện đó xảy ra, bạn sẽ không còn sống nữa, nhưng bạn sai rồi. Bạn chắc chắn sẽ có mặt, vì bạn chắc chắn sẽ chết, và cái chết chính là ngày tận thế của bạn, ngày bạn sẽ gặp Chúa Kitô.
Và không ai trong chúng ta biết chính xác khi nào điều đó sẽ xảy ra. Ngài sẽ đến như một tên trộm trong đêm. Khi chết chúng ta thế nào thì đó cũng là chúng ta đời đời: đời đời trong cõi vinh quang, ngày càng biết Chúa hơn, hoặc đời đời xa Chúa. Không có gì quan trọng hơn việc chuẩn bị cho sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta. Giống như dân Do Thái ở Ai Cập, chúng ta được dạy phải sẵn sàng cho cuộc xuất hành của mình: “Hãy thắt lưng mà chuẩn bị, và thắp đèn lên.”
Nếu điều này có vẻ đáng sợ và gây lo lắng, thì không nên như thế. Chúa Kitô bắt đầu bài giảng hôm nay bằng câu “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ.” Chúng ta là chiên của Chúa, Ngài là người chăn chiên lành, và Ngài chăm sóc chúng ta. Ngài không muốn chúng ta sợ hãi; Ngài muốn chúng ta can đảm.
Chúng ta là “nhỏ bé” đối với Ngài vì Ngài quá vĩ đại. Ngài lớn hơn cả vũ trụ. Ngài là Con Thiên Chúa, Đấng tạo dựng vũ trụ, là Trí Tuệ của Thiên Chúa, là Lời của Thiên Chúa, là Lý Trí đứng sau toàn bộ vũ trụ và mọi sự trong đó, kể cả từng chi tiết trong cuộc đời của từng người một. Ngài là tác giả của toàn bộ cuốn sách lịch sử; không có nơi nào khác trong vũ trụ có thể lấy sự tồn tại, ý nghĩa, sự trọn vẹn hay niềm vui ngoài Ngài. Và điều đúng với tất cả mọi sự trong vũ trụ cũng chắc chắn đúng với chúng ta, “những con chiên nhỏ bé” của Ngài.
Tiếp theo, Ngài nói: “Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá.” Ngài không yêu cầu mỗi người chúng ta làm điều này theo nghĩa đen — đó là việc làm bất cẩn với hầu hết chúng ta. Nhưng ý Chúa Giêsu là chúng ta có thể từ bỏ mọi thứ trong thế gian này mà vẫn không mất gì, bởi nếu chúng ta là chiên của Ngài, là con cái của Ngài, chúng ta sẽ thừa hưởng Nước Trời, điều có giá trị vô tận, vượt xa toàn bộ thế giới này. Như một bài hát phổ biến có câu: “Bạn có thể giữ cả thế giới này, chỉ cần trao cho tôi Chúa Giêsu.”
Chúng ta có nhiều trách nhiệm trong cuộc sống này, và Chúa Giêsu không bảo chúng ta sống thiếu trách nhiệm. Ngài bảo chúng ta đừng lo lắng về hàng ngàn điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, hãy làm việc của mình không với sự lo sợ mà với tự do khỏi sợ hãi. Nỗi sợ, nỗi sợ thất bại, làm hỏng mọi thứ chúng ta làm, từ thành công trong thể thao, làm ăn đến tình yêu. Và Chúa Giêsu cho chúng ta một lý do để không sợ: Ngài là người chăn chiên và chúng ta là chiên của Ngài.
Thái độ tự do khỏi sợ hãi và lo lắng này là món quà Ngài ban cho tất cả chúng ta. Nó không phụ thuộc vào bạn có bao nhiêu trách nhiệm trong đời. Dù bạn giàu hay nghèo, là doanh nhân hay binh sĩ, là tu sĩ hay trẻ con, thế giới này chỉ là một chiếc hộp đồ chơi so với Nước Trời. Nó không phải điều cần phải lo lắng.
Khi Chúa Giêsu đến nhà bà Maria và Marta, Marta lo lắng cho mọi việc còn Maria chỉ ngồi bên chân Chúa và lắng nghe, Ngài nói với Marta: “Marta, chị bối rối và lo lắng nhiều việc; chỉ có một điều cần thiết thôi. Maria đã chọn phần tốt hơn” (Lc 10,41-42). Chỉ có một điều duy nhất là quan trọng tuyệt đối và vĩnh viễn, đó là mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa. Mọi thứ khác đều nhỏ bé. Chỉ có một điều là vĩnh cửu; chỉ có một điều là tuyệt đối cần thiết. Chỉ một điều thôi! Thật là sự giải thoát! Đó là lý do tại sao một số thánh còn kể chuyện cười trên giường chết. Sống hay chết ngày mai là chuyện nhỏ bé so với sống hay chết đời đời. Chúa Giêsu chỉ yêu cầu chúng ta hãy sống thực tế, có cái nhìn đúng đắn, nhìn nhận mọi sự như nó thật là.
Chúng ta khó làm được điều đó vì thường xuyên bị mất phương hướng. Những khủng hoảng trước mắt luôn lớn hơn trong mắt chúng ta, như những cột điện gần nhất trên đường khi ta đi du lịch. Nhưng rồi nó sẽ qua đi.
Gương chiếu hậu của xe hơi đôi khi ghi dòng chữ: “Các vật trong gương có vẻ gần hơn thực tế.” Sự thật thì ngược lại: những điều trong gương thời gian, dù là quá khứ hay tương lai, nhỏ bé hơn nhiều khi nó xuất hiẹn
Điều này liên quan đến bài đọc Cựu Ước tuần trước từ sách Giảng viên nói rằng mọi thứ dưới mặt trời đều là “Phù vân, quả là phù vân.” (Giảng viên 1,2) bởi cuối cùng dù kiếm được lợi gì cũng sẽ mất khi chết. Chúa Giêsu cũng nói điều tương tự khi hỏi: “Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì?” (Mc 8,36). Câu trả lời là không chút lợi lôcc gì cả. Và ta mất gì khi mất tất cả — điều ta chắc chắn sẽ làm khi chết! — nhưng được cứu độ đời đời? Không mất gì cả. Sự khác biệt giữa vô hạn và bất cứ điều gì khác, dù lớn hay nhỏ, là vô hạn.
Đó không phải là toàn bộ sự thật, nhưng là sự thật và sự thật tinh tuyền, và là sự thật quan trọng nhất. Sự thật trọn vẹn còn bao gồm cả trách nhiệm của chúng ta trong thế gian. Nhưng chúng nên được thực hiện không trong tinh thần lo sợ, sợ mất mát hay tham lam ích kỷ mà là trong niềm vui, đức tin can đảm vào sự quan phòng của Thiên Chúa, Đấng có quyền năng trên mọi việc chúng ta làm. Vì Thiên Chúa của chúng ta không yếu đuối, gian ác hay ngu dốt. Ngài là Đấng toàn năng, toàn thiện và toàn tri. Ngài là Đấng tạo hóa quyền năng, Đấng cứu độ yêu thương hết thảy và là Thầy khôn ngoan vô hạn. Ngay lúc này, Ngàiđang khiến mọi sự trong cuộc sống chúng ta, kể cả những điều xấu, cùng làm việc để đem lại điều tốt nhất trong cuối cùng. Đó chính là điều Ngài nói trong Kinh Thánh và Ngài không bao giờ nói dối.
Điều khôn ngoan và thực tế nhất mà chúng ta có thể làm là tin cậy Ngài, như Ngài nói trong Phúc âm hôm nay: “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ.” Điều ngu xuẩn nhất và vô lý nhất ta có thể làm là nghi ngờ Ngài. Đó là chiến lược của ma quỷ, bắt đầu từ Vườn Địa Đàng. Đức tin và sự sợ hãi là hai điều đối nghịch, như ánh sáng và bóng tối.
Đức tin xua đuổi sợ hãi. Đó là lý do nó giúp ta làm được những điều tuyệt vời, như Abraham và các thánh nhân, như chúng ta thấy trong thư gửi tín hữu Do Thái hôm nay. Khi về nhà, bạn hãy đọc chương 11 sách Do Thái và suy nghĩ rằng bạn được mời gọi gia nhập danh sách các thánh ấy. Đức tin này, và sự can đảm không sợ hãi này dành cho mỗi người trong chúng ta. Bạn không cần phải hoàn hảo; chỉ cần tin. Hãy rời mắt khỏi chính mình và những lo lắng một lúc, và chỉ nhìn Ngài, như Maria đã làm. Đó chính là điều cốt yếu trong cầu nguyện: chỉ là dồn sự chú ý về thực tại, về người quan trọng nhất thế giới — và đó không phải là bạn, mà là Ngài. Chỉ nhìn Ngài và thấy Ngài nhìn bạn với trí tuệ và tình yêu vô hạn. Tình yêu ấy lớn đến mức nào? Hãy nhìn lên một cây Thánh Giá. -- Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle C)