Anh chị em thân mến,
Hôm nay, buổi gặp gỡ thường lệ vào ngày thứ Tư hằng tuần của chúng ta lại diễn ra trong bầu khí của Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời. Vì thế, tôi muốn mời anh chị em một lần nữa hướng ánh mắt về người Mẹ trên trời của chúng ta, Đấng mà phụng vụ hôm qua đã giúp chúng ta chiêm ngắm trong vinh thắng cùng với Chúa Kitô trên Thiên Quốc.
Từ những thế kỷ đầu của Kitô giáo, Dân Chúa luôn cảm thấy lễ này thật sâu sắc và rất cảm động; như chúng ta biết, đây là lễ mừng sự được tôn vinh, cả hồn lẫn xác, của thụ tạo mà Thiên Chúa đã chọn làm Mẹ, và Đấng mà Chúa Giêsu trên Thập Giá đã ban làm Mẹ cho toàn thể nhân loại.
Lễ Đức Mẹ Lên Trời gợi lên một mầu nhiệm liên quan đến mỗi người chúng ta, bởi vì – như Công đồng Vaticanô II xác nhận – Mẹ Maria “rực sáng trên trần gian… như dấu chỉ của niềm hy vọng chắc chắn và niềm an ủi cho Dân Thiên Chúa đang lữ hành” (Lumen Gentium, số 68).
Tuy nhiên, vì bị cuốn vào những biến cố của đời sống hằng ngày, đôi khi người ta quên đi thực tại thiêng liêng đầy an ủi này – một chân lý đức tin quan trọng; vậy làm thế nào để bảo đảm rằng dấu chỉ rực sáng của niềm hy vọng ấy ngày càng được mọi người chúng ta và cả xã hội hôm nay cảm nhận rõ ràng hơn?
Ngày nay, có những người sống như thể họ sẽ không bao giờ chết, hoặc như thể mọi sự sẽ chấm dứt với cái chết; lại có những người cho rằng con người là tác nhân duy nhất của vận mệnh mình, hành xử như thể Thiên Chúa không hiện hữu, và đôi khi còn đi đến mức phủ nhận rằng Ngài có chỗ trong thế giới chúng ta.
Thế nhưng, những tiến bộ vĩ đại của khoa học và công nghệ – dù đã cải thiện đáng kể đời sống nhân loại – vẫn không thể giải đáp được những khắc khoải sâu thẳm nhất của tâm hồn con người.
Chỉ khi mở lòng đón nhận mầu nhiệm của Thiên Chúa, Đấng là Tình Yêu, thì mới có thể làm dịu cơn khát chân lý và hạnh phúc trong trái tim chúng ta; chỉ viễn tượng về cõi đời đời mới có thể đem lại giá trị đích thực cho các biến cố lịch sử, đặc biệt là trước mầu nhiệm sự mỏng dòn của kiếp người, của đau khổ và cái chết.
Chiêm ngắm Mẹ Maria trong vinh quang thiên quốc, chúng ta hiểu rằng đối với chúng ta, trần gian này không phải là quê hương vĩnh viễn và rằng, nếu chúng ta sống liên lỉ hướng về những sự đời đời, thì một ngày kia chúng ta sẽ được chia sẻ vinh quang của Mẹ.
Vì thế, dù giữa ngàn muôn khó khăn hằng ngày, chúng ta đừng mất đi niềm thư thái và an bình. Dấu chỉ sáng chói Mẹ Lên Trời càng chiếu toả hơn nữa, khi xem ra như đang tựu lại nơi chân trời những bóng tối ưu buồn của đau khổ và bạo lực.
Chúng ta chắc chắn rằng từ trời cao Mẹ Maria luôn theo dõi những bước đường chúng ta đi với lòng dịu dàng lo lắng; Mẹ trấn an chúng ta trong giờ phút mù tối và giông bão; Mẹ bảo đảm an toàn cho chúng ta với đôi tay hiền mẫu của Mẹ.
Ðược nâng đỡ bởi ý thức như trên, chúng ta tiếp tục tín thác bước đi trên con đường dấn thân kitô, bất cứ nơi nào Chúa quan phòng hướng dẫn chúng ta đến.”
Suy niệm nhân Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của ĐTC Benedictô XVI





0 nhận xét:
Đăng nhận xét