Lạy Chúa, xin dẫn tù nhân chúng con về,
như mưa dẫn nước về suối cạn miền Nam.
Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
mùa gặt mai sau khấp khởi mừng. -- Thánh vịnh 126:4-5
Cuộc đời của ngôn sứ Giêrêmia đầy những khó khăn: ông được Chúa gọi để kêu gọi dân tộc Giu-đa ăn năn từ bỏ tội lỗi, nhưng từ khi còn trẻ ông đã được cảnh báo rằng sẽ không ai lắng nghe ông. Và đúng thật như vậy: Giê-rê-mi-a đã dành cả đời để cảnh báo dân chúng ở Jerusalem và Judah về sự hủy diệt sắp xảy ra dưới tay của người Babylon, nhưng cả hoàng thân lẫn dân chúng đều không bao giờ nghe lời ông. Ông đã sống qua cảnh Jerusalem bị phá hủy và chứng kiến quê hương, gia đình, và dân tộc của mình bị tiêu diệt bởi chính sự cứng đầu của họ. Chẳng cần phải nói, sách tiên tri của ông không phải là một cuốn sách vui vẻ.
Tuy nhiên, trong năm mươi hai chương có một đoạn sáng sủa: các chương 30–33, gọi là "Sách An Ủi." Không giống phần còn lại của cuốn sách, ở đây Giê-rê-mi-a thực sự hướng tới tương lai sau sự hủy diệt và trừng phạt của Judah. Trong tương lai đó, vượt ra ngoài cuộc đời của ông, ông nhìn thấy một sự phục hồi của hòa bình và mối quan hệ yêu thương giữa Chúa và tất cả các chi tộc Israel.
Chương 31 của Giê-rê-mi-a, bài đọc một là một phần của chương này, nổi tiếng nhất với lời tiên tri trong các câu 31–34, là đoạn duy nhất trong Cựu Ước sử dụng chính xác cụm từ "Giao ước Mới" (tiếng Híp-ri, berith hadashah) để mô tả sự phục hồi mà Chúa sẽ mang đến sau khi Giuđa bị hủy diệt và lưu đày.
Bài đọc Chúa Nhật này bao gồm một lời tiên tri ít nổi tiếng hơn ở đầu chương quan trọng này. Trong các câu 7–9, Giê-rê-mi-a tiên đoán về sự phục hồi của Israel. "Israel" ở đây ám chỉ mười chi tộc phía Bắc, những người đã bị người Assyria tiêu diệt và lưu đày khoảng 150 năm trước khi các chi tộc phía Nam là Judah và Benjamin bị người Babylon chinh phục. Israel ở đây cũng được gọi là "Ephraim" trong câu cuối cùng: “Ephraim là con đầu lòng của Ta." Ephraim là chi tộc hàng đầu của liên minh mười chi tộc tạo thành Israel phía Bắc. Đây là chi tộc mạnh nhất, nằm ở trung tâm, nắm giữ thủ đô và cung cấp phần lớn các vị vua.
Ngay từ thời của Giê-rê-mi-a, quốc gia Israel đã là lịch sử của quá khứ, đã mất đi từ lâu, là một ký ức xa xôi. Thế nhưng Giê-rê-mi-a tuyên bố rằng Chúa chưa quên họ, rằng Ngài sẽ tập hợp họ “từ các đầu bờ cõi,” bao gồm cả “người mù và người què.”
Chủ đề phục hồi Israel là một phần quan trọng trong cuộc đời và sứ vụ của Chúa chúng ta khi chúng ta đọc các sách Phúc Âm. Chúa Giêsu đã chọn Mười Hai Tông Đồ như Mười Hai Tổ Phụ Mới, xung quanh đó Ngài sẽ phục hồi các chi tộc Israel. Một phần của tinh thần truyền giáo mà chúng ta thấy trong sách Công vụ Tông đồ phát xuất từ mong muốn đến với tất cả các quốc gia, nơi các chi tộc Israel bị phân tán, để tập hợp lại dân của Chúa.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét