Trong thời đại mà Thiên Chúa và tôn giáo không còn quan trọng trong xã hội, và cho số đông Thiên Chúa có tồn tại hay không chẳng liên quan gì đến họ, thì hơn bao giờ hết, chúng ta nghe rất nhiều về người chết trở về từ thế giới bên kia sau khi thấy hỏa ngục hoặc thiên đàng. Không phải mọi câu chuyện loại này đều đáng tin cậy vì ngay cả trong thế giới bên kia, người ta vẫn có thể bị lừa. Ma quỷ cũng có thể đội lốt thiên thần của ánh sáng.
Dù sao đi nữa, hôm nọ nghe về câu chuyện của một người chết sống lại làm mình suy nghĩ.
Người ấy ngay sau khi chết nhìn thấy hai con quỷ đến bắt anh. Anh ta nghĩ mình là Kitô hữu, có Chúa Giêsu nên không sợ gì nhưng hai con quỷ cười khặc và đưa ra danh sách của những tội anh đã phạm, những điều anh không hề nghĩ đến. Anh nghĩ rằng Chúa Giêsu đứng bên cạnh sẽ đuổi quỷ cho anh nhưng Chúa chẳng làm gì cả. Cuối cùng anh nói lời tương tự như câu này, “Nhân danh Chúa Giêsu, đi khỏi nơi đây.” Mười năm sau anh mới nhận ra Chúa đã trao ban cho chúng ta tất cả quyền năng, “Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ… Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28:19-20). Chúa muốn anh dùng những vũ khí rất lợi hại Chúa đã ban.
Qua câu chuyện này, mình học được hai điều. Điều thứ nhất là người Kitô hữu chúng ta đã được Chúa trang bị đầy đủ nhưng chúng ta vẫn không ý thức được sức mạnh và những vũ khí Chúa đặt trong tay chúng ta (cầu nguyện, Thánh Lễ, xưng tội, hy sinh, Lời Chúa…) và mãi sống như người con chưa biết tự lập.
Điều thứ hai là về tội của ta và ơn tha tội của Chúa. Dưới đây là một đoạn của Matt Fradd (một trong hai tác giả của sách Rèn Luyện đã được xuất bản) trong clip của Ben Shapiro:
“Tôi nghĩ một trong những lý do khiến tôi cảm thấy lo lắng khi mọi người chỉ ra tội lỗi của tôi là vì tôi sợ rằng suy cho cùng, những lỗi lầm đó nói tôi không đáng được yêu thương, tôi thật tệ và không sửa đổi ddược. Nhưng các Thánh Vịnh liên tục nhắc rằng Thiên Chúa là nơi nương náu của chúng ta. Và một điều tôi thích nói với tư cách là một người Kitô hữu và tôi tin rằng điều đó là đúng, là Chúa Kitô là nơi nương náu duy nhất đủ lớn cho trái tim nghèo túng và sầu buồn của chúng ta. Chúng ta không cần phải áp đặt sự hẹp hòi và khắc nghiệt của trái tim mình trên Chúa.
Thiên Chúa đầy lòng thương xót vô tận. Trước lòng thương xót của Chúa, tội lỗi của tôi thì như thể búng một giọt nước vào lò lửa cháy đỏ. Vì vậy, khi ai đó nói về tội lỗi của tôi, hoặc nếu tôi ý thức được về tình trạng tội lỗi của mình, điều này đương nhiên khiến tôi không thoải mái. Lúc đó, điều tôi muốn làm là giảm bậc nặng nhe của tội mình, hoặc nhìn vào những người tồi tệ hơn mình. Nhưng tôi nghĩ câu trả lời thay vào đó là hãy nhìn vào lòng thương xót lớn lao của Chúa và nói: 'Con tin tưởng vào Chúa. Chúa là sự công chính của con.'”
-------------
“ ĐỨC CHÚA phán: Hãy đến đây, ta cùng nhau tranh luận! Tội các ngươi, dầu có đỏ như son, cũng ra trắng như tuyết; có thẫm tựa vải điều, cũng hoá trắng như bông. (Isaia 1:18)
“Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” (Luca 10:19-20)
“Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. 19 Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, 20 dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” (Mt 28:18-20)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét