Hôm nọ đọc được một câu Thánh vịnh làm mình suy nghĩ:
Xin Ngài thôi đừng đánh con nữa,
tay Ngài giáng xuống, thân này nát tan. Thánh vịnh 39:11
Thoạt đầu, khi nghe câu này đa số những người chưa quen đọc Kinh Thánh có thể sẽ có cảm giác Chúa là Đấng Thẩm phán, làm sai sẽ bị phạt, bị kết án. Không, không ai đi xa đến độ có những hàng chữ này trong tâm trí nhưng cảm giác thoáng qua trong vô thức có thể có và nó củng cố vị trí của chúng ta đối với Chúa.
Hôm trước nữa nhìn thấy ảnh Chúa Giêsu đấu tay đôi với Satan làm mình ý thức được ngay cả khi đọc nhiều sách vở, thuyết nhị nguyên thần tốt và thần xấu mãi chiến đấu không ngừng cho tới ngày Chúa thắng và chúng ta sẽ được hạnh phúc có rễ sâu trong tâm trí mình. (Bạn có thể đọc ở đây để biết có gì sai trong tấm ảnh đó https://thtxjpii.blogspot.com/2024/10/thien-than-cua-chua-xich-satan-khai.html)
Thánh Phaolô thì không nghĩ như vậy: “Giờ đây, những ai ở trong Đức Ki-tô Giê-su, thì không còn bị lên án nữa” (Rôma 8:1).
Ông Gióp cũng không nghĩ Chúa đã phạt ông chỉ để phạt cho tội đã phạm. Khi đã bị mất hết mọi sự, ngay cả danh tiếng mình, Gióp nói:
Tôi biết rằng Đấng bênh vực tôi vẫn sống,
và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất.
Sau khi da tôi đây bị tiêu huỷ,
thì với tấm thân này, tôi sẽ được ngắm nhìn Thiên Chúa.
Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người,
Đấng mắt tôi nhìn thấy không phải người xa lạ.
Lòng tôi những tha thiết mong chờ” (Gióp 19:25-27).
Rõ ràng Chúa là Đấng ông rất mong chờ được gặp vì Ngài là Đấng bênh vực ông.
Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu rất rõ ràng là Chúa của ngài cũng là Vị Thiên Chúa của Thánh Phaolô: “Con chỉ ao ước mặc lấy sự công chính của Chúa và đón nhận từ tình yêu Chúa phần gia nghiệp đời đời là chính Chúa”. Chúng ta không đến trước Chúa để khoe công nghiệp của mình mà là để lãnh nhận những gì Chúa Giêsu Kitô đã chiếm lấy cho chúng ta.
Thôi lý luận thần học nghe nhức đầu quá phải không. Cách cụ thể để có một hình ảnh về Chúa cho thời đại chúng ta hôm nay có lẽ là người huấn luyện viên cho những người tham gia Olympia chẳng hạn. Khi họ gặp người thầy giỏi, người thầy đó không ngừng đưa ra những thách thức để họ phải vượt qua. Không ai đang được huấn luyện sẽ nói ông thầy khắc nghiệt, không thích tôi. Không, họ sẽ hãnh diện và nghĩ thầm: “Mình giỏi dữ vậy ta. Ông thầy nghĩ mình có thể vượt qua được cái thách thức này”.
Chúa là người Cha. Chúa muốn hãnh diện về tài làm cha của Ngài: “Xem này, con tôi giỏi giang chưa?” Đó là điều Chúa đã khoe về Ông Gióp với triều đình thiên quốc! Có lẽ đọc xong truyện Ông Gióp bạn sẽ nghĩ thôi Chúa ơi, đừng khoe con dữ quá!!! Khổ con lắm.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét