Đó là câu hỏi một bạn trẻ đưa đến cho mình, và mình phải tìm cách để trả lời theo kiểu mà bạn đó có thể hiểu.
Bạn đã xem phim Karate Kid chưa? Chàng trai trẻ khi mới học karate, người thầy bắt anh ta lau kiếng xa, lau theo vòng tròn. Làm cả tuần mà không thấy học võ gì hết anh ta cảm thấy điều anh đang làm là vô nghĩa. Bảo học võ mà chẳng thấy học võ gì hết.
Một ví dụ khác. Để có thể được gọi là người trưởng thành có khả năng sinh nhai, mỗi một người chúng ta phải đi học tiểu học, trung học rồi đại học. Sau đại học, người ấy hy vọng mình có tìm công việc tìm miếng sinh nhai vì nay được gọi là đã trưởng thành, không cậy dựa vào bố mẹ và gia đình nữa.
Về đời sống tâm linh, Kinh thánh có câu lời lại cả thế gian mà mất phần linh hồn nào có ích chi? Vậy suy cho cùng mục đích của cuộc sống này là để được vào nước trời, thừa hưởng gia tài thiên quốc, chia sẻ vào sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi.
Người bạn trẻ hỏi mình câu đó, đánh giá bản thân theo tiêu chuẩn của trần Gian. Những việc tôi làm chẳng có thành tựu gì trước mắt thiên hạ, tôi không có một sự gì để nói là do tôi làm nên. Bạn ấy đang như anh chàng trai trẻ trong phim Karate Kid, không hiểu tại sao mình cứ phải lau kiếng chiếc xe theo kiểu này. Nhưng người thầy dạy của anh biết tại sao.
Cuộc sống của chúng ta là trở nên con người trưởng thành khi đứng trước ngưỡng cửa của nước trời.
Chúa sẽ cung cấp đủ những trường hợp để chúng ta điêu luyện và gầy dựng cơ bắp chân tay, tập luyện cho bản thân đức như kiên nhẫn, không nản lòng, can đảm, biết tha thứ, có niềm hy vọng vì Thầy dạy của ta rất tài ba và Ngài không quên ta dù là tích tắc.
Mục đích của cuộc sống là trở nên giống Chúa Giêsu. Và chúng ta cần nhớ cuối cuộc đời của Chúa, người đời đánh giá Ngài là một kẻ thất bại thảm thiết. Những kẻ đi ngang lắc đầu khinh miệt.Thước đo thành công của Nước Trời, điều làm các thiên thần hãnh diện về bạn rất khác với thước đo của trần gian. “Điều cao trọng đối với người đời lại là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa” (Luca 16:15).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét