Lời từ video
Jordan Peterson: Vợ tôi mắc phải một thứ bệnh ung thư rất hiếm gặp, 100% không qua khỏi và người mắc căn bệnh này thường chỉ còn sống được trong vòng 10 tháng. Các bạn có thể tưởng tượng được không?
Tammy Peterson: Gia đình mẹ tôi, họ đều qua đời khá trẻ vì bệnh ung thư và các thứ bệnh khác nhau. Khi tôi nghe tin trong phòng bác sĩ với chồng tôi, chúng tôi đã bị sốc. Nhưng tôi cũng nghĩ lại về gia đình mình và việc mọi người đều đã qua đời sớm, mắc bệnh ung thư, tôi nghĩ không sao, có lẽ đây là định mệnh của tôi về mặt di truyền.
Khi về nhà, tôi kể lại cho con trai tôi nghe. Tôi không nghĩ tới phản hồi của con trai tôi. Tôi nhìn thấy sự đau buồn khủng khiếp trong mắt con trai tôi, cách nào đó nỗi đau đớn ấy phản ánh lại trong tôi tình yêu của con trai tôi dành cho tôi, và tôi nhận ra tôi không trân trọng bản thân như cách con tôi trân trọng tôi. Vì thế, tôi nghĩ cho dù mình còn sống được bao lâu, tôi muốn cống hiến hết mình để yêu thương gia đình và bạn bè và chấp nhận bất cứ sự giúp đỡ nào đến với tôi.
Jordan Peterson: Tammy vẫn luôn khắc kỷ như vậy. Vợ tôi không phải là kiểu 'người xé việc bé ra to'. Trước thông tin về căn bệnh của mình, và cuộc phẫu thuật sau đó, cùng với hậu quả của cuộc phẫu thuật, cô ấy vẫn điềm đạm như thường lệ.
Tammy Peterson: Họ đã lấy hết bạch huyết ra; có một chỗ không lành hẳn và cơ thể tôi chứa đầy chất lỏng. Tôi sụt 13 kí lô, họ đưa tôi vào bệnh viện. Trong bệnh viện, Queenie Yu đã đến thăm tôi.
Queenie Yu: Khi biết Tammy bị bệnh, tôi đã gửi email cho cô ấy và nói tôi muốn đến thăm cô ấy nếu cô ở trong cùng thị trấn. Và cô ấy cho biết cô đang ở Bệnh viện Đa khoa Toronto. Tôi đã chuẩn bị một gói quà cho cô ấy.
Tammy Peterson: Queenie mang theo một chuỗi Mân côi đã được Đức Thánh Cha làm phép và một bức ảnh nhỏ của Đức Mẹ ôm Chúa Giêsu, ảnh Đức Mẹ của người Á Châu.
Queenie Yu: Khi Tammy nhìn thấy chuỗi tràng hạt, cô ấy nói, "Ồ, đây là chuỗi tràng hạt". Tôi rất ngạc nhiên và nói, “Chị biết nó là gì à?” Cô ấy nói, "Tôi biết nhưng tôi không biết dùng nó".
Tammy Peterson: Khi tôi học cách đọc Kinh Mân côi, điều tôi chưa bao giờ làm, cô ấy đọc nửa đầu, và tôi sẽ đọc nửa cuối của mỗi kinh. Cô ấy kể cho tôi nghe câu chuyện của mỗi mầu nhiệm, rồi hỏi tôi muốn cầu nguyện cho điều gì, nếu tôi muốn cầu nguyện cho ai đó. Và rồi chúng tôi đọc Kinh Mân côi, và tôi kể cho cô ấy nghe câu chuyện cuộc đời mình và tôi khóc.
Cách này thực sự xoa dịu tôi. Sau đó, tôi sẽ quay trở lại phòng của mình. Chồng tôi thường ngủ trên giường đợi tôi về. Tôi đánh thức anh ấy dậy và ngồi vào giường. Chúng tôi chơi trò chơi với những tấm bài cho suốt thời gian còn lại trong ngày và điều này xảy ra hàng ngày trong 5 tuần. Queenie, bạn tôi, đến thăm tôi hằng ngày.
Jordan Peterson: Tammy dành thời gian cầu nguyện với bạn mình. Bạn có thể nghĩ vợ tôi làm gì khi cô ấy cầu nguyện. Tôi sẽ nói cô làm điều ông Gióp đã làm trong sách Gióp. Đó là tìm cách hòa giải bản thân với những cực hình đang đổ tràn trên cô ấy dù là rõ ràng không do lỗi của cô. Một trong những kết luận ông Gióp đưa ra sau những thử thách ông gánh chịu là khi địa ngục của sự đau khổ, sự đau khổ bất công xuất hiện xung quanh một người, người đó có thể khiến nó trở nên tồi tệ hơn nhiều bằng cách trở nên cay đắng, phẫn nộ, bội ơn và giơ cú đấm chửi rủa số phận và Thiên Chúa, và có lẽ chửi rủa bản thân nữa. Tammy đã không làm điều đó, cô đúng thật đã đối mặt với số phận sắp xảy ra của mình một cách dịu dàng; cô cố gắng làm điều đó một cách có ý thức. Việc cầu nguyện đã giúp ích cô trong nỗ lực đó.
Tammy Peterson: Tôi nghĩ khi mắc bệnh mãn tính, chỉ điều nhỏ nhất cũng có thể thực sự rất đau đớn. Vì vậy, việc cầu nguyện đã giúp tôi vượt qua những đợt chụp (scans) đau đớn. Tôi thậm chí sẽ không thực sự nhận thấy nỗi đau mà tôi đang phải chịu đựng bao lâu tôi không ngừng cầu nguyện. Bạn biết, tôi chỉ liên tục cầu nguyện, tôi không bao giờ cho phép mình lo lắng. Tôi chỉ dâng mình cho Chúa và chú tâm việc cầu nguyện, để Chúa đưa tôi đến trạng thái tôi cần đến, nơi Chúa cần tôi đến, bất cứ điều gì Ngài muốn tôi trải qua. Tôi đã quyết định rằng cuộc sống không còn tùy thuộc vào tôi nữa. Tôi nghĩ tôi đã sống cuộc sống tự quyết định đường hướng cho mình đã quá lâu rồi. Và tôi đã được trao ban gian nan này, thử thách này để tôi nhận ra điều này và tôi đã nhận thức được điều đó. Tạ ơn Thiên Chúa, đúng không?
Jordan Peterson: Vợ tôi đã không cầu nguyện để được sống, cô ấy không cầu nguyện để Chúa sẽ ban cho cô ấy một sự miễn trừ đặc biệt nào đó. Cô ấy cầu nguyện rằng cô sẽ xử sự cách phù hợp nhất có thể, trong tình huống hiện tại. Và đó là ý nghĩa của việc đặt mình vào tay Chúa. Bạn không biết mọi sự sẽ ra thế nào; có thể bạn sẽ sống, có lẽ không. Nhưng điều bạn cầu xin là bạn sẽ chấp nhận những gì cuộc sống đem tới cho bạn theo cách tốt nhất có thể, bất kể điều đó là gì.
Mục tiêu đó thực sự rất khó để đạt được và thật là đáng sợ nếu bạn được gọi để làm điều đó. Tuy nhiên hết thảy những lối đi khác chỉ khiến cuộc sống vốn đã khó khăn rồi lại càng khó khăn hơn.
Queenie đã giúp đỡ Tammy theo ba chiều kích. Thứ nhất là, cô như một người dẫn đường đến với đức tin Công giáo truyền thống; thứ hai, cô làm tròn bổn phận của một người bạn và còn làm nhiều hơn thế nữa; và cuối cùng, cô cũng là người dạy Tammy cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi và cũng cầu nguyện với Tammy, cách nào đó như một người thầy với người học trò.
Điều đó đã thay đổi Tammy như thế nào? Vợ tôi có khả năng đối mặt với định mệnh là cái chết với sự điềm tĩnh hơn; cô ấy cũng biết coi trọng bản thân mình hơn, không phải theo nghĩa tự mãn, tự nâng mình lên cao hơn những người khác nhưng theo nghĩa bạn nên dành cho chính mình tình yêu mà bạn dành cho ai đó bạn quan tâm. Vợ tôi đã khá hơn nhiều về điều đó.
Cả hai điều trên vẫn tiếp tục tăng triển. Chắc chắn đó là kết quả của việc cầu nguyện. Vì vợ tôi cầu nguyện khoảng một giờ mỗi ngày vào buổi sáng; việc cầu nguyện giúp cô chuẩn bị mình cho ngày sống, vì hoa quả của cầu nguyện phải là vậy, là giúp cô đối mặt với những đòi hỏi của ngày sống với một tâm trí tốt nhất có thể. Tâm trí tốt nhất có thể có là lòng cởi mở, lòng biết ơn như trẻ thơ; đó là một trạng thái rất khó đạt được nhưng là điều đáng giá để cố gắng.
Tammy Peterson: Khi tôi ở trong bệnh viện, họ cố gắng tìm chỗ rỉ trong ruột nhưng họ không tìm thấy nó và họ đã tìm thấy một người ở tiểu bang Pennsylvania là bác sĩ X quang can thiệp.
Trước khi đi, Queenie nói, “Ồ, chị muốn được cha ban phép lành trước khi chị đi không?” Tôi đồng ý và cha Eric đã đến căn hộ của tôi, ban phép lành cho tôi và cha khuyên tôi nên cầu nguyện với lòng biết ơn; cha cũng đưa cho tôi quyển Tuần cửu nhật dành cho người bệnh, đó là 9 ngày cầu nguyện.
Queenie Yu: Cha Eric đưa cho cô một chiếc áo Đức Bà, giải thích Tuần cửu nhật dành cho người bệnh nhờ lời cầu bầu của Thánh José Maria. Cha giải thích cho Tammy cách cầu nguyện.
Tammy Peterson: Tôi mang Tuần cửu nhật với tôi. Ngày đầu tiên tôi gặp bác sĩ phẫu thuật, ông ấy đã xét nghiệm tôi. Ngày hôm sau tôi thức dậy và ông ấy nói rằng ông ấy không thể tìm thấy chỗ rỉ; đó là ngày cầu nguyện thứ hai và họ đang chuẩn bị tôi để phẫu thuật lần nữa.
Lần này họ sẽ mổ tôi ra và xem xét. Nhưng bạch huyết là một mạng nhện, làm sao ai có thể tìm thấy thứ gì trong đó. Tôi thật không thể nghĩ ai đó nghĩ họ có thể tìm thấy nó. Nhưng bác sĩ nói ông có thể tìm được nó.
Và họ nói, cách duy nhất để ta biết liệu ta được lành bệnh hay không, là nếu ta ăn thứ gì đó có chất béo trong đó thì ta sẽ nhìn thấy nhờ cái túi, vì bạch huyết thực sự hấp thụ chất béo. Đó là ngày thứ tư của Tuần cửu nhật và tôi nghĩ tôi nên ăn một ít chất béo vì dù sao thì ngày mai tôi cũng sẽ đi phẫu thuật.
Tôi đã ăn trọn một quả trứng, và tôi nhìn vào cái túi nghĩ, "Tôi chẳng thấy gì, nhưng tôi không biết...”. Sáng hôm sau tôi đang ăn sáng thì bác sĩ thực tập bước ra cùng với y tá trưởng. Họ trông rất nghiêm túc và họ nói tôi nên thử ăn thêm, thử nghiệm với thức ăn. Tôi nói ồ tôi đã làm điều đó tối qua. Họ nói, Được rồi, hãy xem cái túi. Tôi nhấc cái túi lên và cái túi trong suốt. "Ồ nếu không có vẩn đục trong túi, thì cái lỗ đó nó đã tự lành." Và đây là ngày thứ năm của Tuần cửu nhật. Nhưng đó không chỉ là ngày thứ năm của việc cầu nguyện Tuần cửu nhật.
Đầu năm đó, lần đầu tiên tôi bắt đầu nhận ra rằng mình sẽ không sớm khỏi bệnh, chồng tôi thực sự rất buồn. Tôi nói, "Này anh, em sẽ được khỏe hơn vào ngày kỷ niệm của chúng ta". Ngày 19 tháng 8 là ngày kỷ niệm chúng tôi thành hôn.
Jordan Peterson: Thật ra thì rất khó để biết rõ lý do vì chúng tôi có những bác sĩ phẫu thuật xuất sắc, sự can thiệp của bác sĩ X quang có thể đã kích thích các mô đã bị tổn thương đủ mức, để tạo điều kiện chữa lành. Đó là lời giải thích đơn giản nhất. Nhưng thực tại là nó đã xảy ra vào dịp kỷ niệm 30 năm ngày cưới của chúng tôi, và đó là điều Tammy đã nói sẽ xảy ra nhiều tháng trước, khi cô ấy không cách nào biết được điều đó, hoặc thậm chí không có lý do gì để nghĩ như vậy. Tôi không biết nghĩ gì về sự này. Nhưng tôi rất vui mừng về điều này. Và cô ấy, theo như chúng tôi biết, là người duy nhất từng sống sót sau căn bệnh ung thư này. Sự việc là như vậy.
Tammy Peterson: Sự việc đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tôi bắt đầu cầu nguyện bằng Kinh Mân côi. Càng làm theo những gì Chúa muốn bạn làm theo, thì mọi thứ càng đòi hỏi mạo hiểm và thách thức hơn. Tôi chấp nhận làm những điều mà trước đây tôi chưa bao giờ chấp nhận. Sự việc đó đã thay đổi cuộc sống tôi rất nhiều.
Bây giờ, khi chúng tôi đi lưu diễn, chồng tôi mời tôi lên mở màn cho anh ấy; đây thật là điều không thể tin được là tôi bước lên sân khấu với đám đông 5.000, 6.000, Tôi cầu xin lòng can đảm và sức mạnh trước khi bước ra sân khấu. Tôi chuẩn bị những gì mình muốn phát biểu suốt cả ngày; tôi nghĩ về những gì tôi sẽ nói nhưng tôi không mang bất kỳ tờ giấy nào lên sân khấu.
Vào năm 2017, khi tôi đi lưu diễn cùng chồng tôi, tôi đã ngồi nghe bài diễn thuyết của anh ấy, 250 bài diễn thuyết. Tôi không thực sự lắng nghe chồng tôi. Tôi ngồi ở hàng ghế khán giả nên tôi lắng nghe như mọi người khác đang lắng nghe và học hỏi từ những gì anh ấy nói. Tôi đoc Kinh Mân côi. Việc lần chuỗi Mân côi, cùng với tất cả việc học tập, làm phong phú thêm những gì tôi đã học được từ Kinh Mân Côi.
Vì vậy, khoảnh khắc thay đổi khi tôi cảm thấy Chúa Thánh Thần tràn ngập trong tôi, là sự tích lũy của tất cả những năm tháng lần chuỗi Mân Côi, của việc học hỏi ngày càng nhiều hơn về những câu chuyện trong Kinh thánh, về việc có một gia đình, và trở thành người có trách nhiệm. Mọi thứ tôi học được, đã đưa tôi đến gần hơn…
Jordan Peterson: Có thể điều cô ấy đã khám phá ra, đặc biệt là kết quả của việc chuyển theo hướng Công giáo, là cô ấy đã khám phá ra sự đồng nhất giữa Chúa Kitô và sự thật. Người ta không hiểu điều đó nghĩa là gì, nhưng có rất nhiều điều là thật mà người ta không hiểu.
Tammy Peterson: Cầu nguyện là một thực hành, đức tin là một thực hành, chuỗi tràng hạt là một thực hành, tại sao chúng là việc thực hành là bởi vì bạn sẽ trải qua những thời kỳ khó khăn trong cuộc sống, và không có gì có thể tồn tại ngoại trừ những điều bạn thực hành. Khi cuộc sống và mọi thứ đều bị xóa sạch, điều duy nhất bạn sẽ tìm thấy trong đống tro tàn là những điều bạn đã thực hành. Vậy hãy quyết định xem thực hành của bạn sẽ là gì.
Được rồi. Chúng ta hãy cầu nguyện. Lạy Cha chúng con ở trên trời, chúng con nguyện Danh Cha cả sáng, nước Cha trị đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày, và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con. Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen Kính mừng Maria đầy ơn phúc Đức Chúa Trời ở cùng Bà, Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ, và Giêsu con lòng Bà gồm phúc lạ. Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ có tội khi này và trong giờ lâm tử. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét