✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Gioan 1:6-8;19-28)
Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an. Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng. Và đây là lời chứng của ông Gio-an, khi người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông: “Ông là ai?” Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: “Tôi không phải là Đấng Ki-tô.” Họ lại hỏi ông: “Vậy thì thế nào ? Ông có phải là ông Ê-li-a không?” Ông nói : “Không phải.” - “Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?” Ông đáp: “Không.” Họ liền nói với ông: “Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến ? Ông nói gì về chính ông?” Ông nói: “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa : Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói.” Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pha-ri-sêu. Họ hỏi ông: “Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Ki-tô, cũng không phải là ông Ê-li-a hay vị ngôn sứ ?” Ông Gio-an trả lời: “Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người.” Các việc đó đã xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi ông Gio-an làm phép rửa.
-----
Hầu hết người Do Thái vào thời Chúa Giêsu không chấp nhận việc Chúa Giêsu tuyên bố mình là Đấng Mêsia vì hai lý do. Đầu tiên và quan trọng nhất, đó là lời khẳng định của Ngài về chính mình. Ngài tự khẳng định mình không chỉ là một nhà tiên tri, một nhà hiền triết hay một vị thánh mà còn là Con Thiên Chúa. Nếu điều đó không đúng, thì đó là tuyên bố báng bổ nhất một người có thể đưa ra.
Thứ hai, họ nghĩ rằng Đấng Mêsia sẽ mang đến cho dân Israel, lúc này đang ở dưới chế độ độc tài chuyên chế của La Mã; đế quốc La Mã đã cướp đi quyền lực, sự thịnh vượng, giàu có và tự do mà dân tộc này đã không được hưởng kể từ thời Đa-vít và Sa-lô-môn. Nhưng Chúa Giêsu là người phi chính trị. Ngài không làm cho người nghèo trở nên giàu có hơn. Ngài không giải thoát các tù nhân Do Thái khỏi nhà tù La Mã. Ngài đã không giải phóng Israel khỏi chế độ thuế áp bức và độc tài của La Mã. Ngài đã không trao cho Israel quyền tự do chính trị. Đối với nhiều người Do Thái vào thời Chúa Giêsu, điều đó bác bỏ lời tuyên bố Ngài là Đấng Mêsia. Nó như thể gọi mình là đấng cứu thế và vị cứu tinh thế mà khi bước vào Auschwitz lại không phá hủy các lò ga thiêu người.
Lời tiên tri cũng nói về Đấng Mêsia là người chữa lành người mù. Và Chúa Giêsu đã chữa lành một số người mù, nhưng đó chỉ là một số ít thôi. Ngài để lại nhiều người nữa không được chữa lành, bị mù, bịnh phung, què quặt và mọi bệnh tật khác. Ngài đã chữa lành sự mù quáng của cả thế giới về Thiên Chúa, nhưng đó không phải là điều mà hầu hết người Do Thái đang tìm kiếm. Họ nghĩ rằng họ đã có được điều đó rồi và họ đang tìm kiếm sự khôn ngoan và thành công của thế gian. Nhưng Chúa Giêsu đã nói: “Nước tôi không thuộc về thế gian này” (Gioan 18:36).
Tại sao Chúa Giêsu đến? Có phải nó để giải quyết các vấn đề y tế của chúng ta? Có phải nó để giải quyết các vấn đề kinh tế của chúng ta? Có phải nó để giải quyết các vấn đề chính trị của chúng ta? Nếu vậy thì Chúa Giêsu là đấng cứu thế giả mạo và hoàn toàn thất bại. Chúng ta vẫn bị bệnh và chết. Chúng ta vẫn còn nghèo đói. Chúng ta vẫn có nền chính trị đầy tham nhũng, chia rẽ và hoàn toàn không hoàn hảo ở khắp mọi nơi trên thế giới. Chúa Giêsu đã ban cho thế giới điều gì mà trước đây nó không có?
Danh “Chúa Giêsu” có nghĩa là “Đấng Cứu Thế”; Chúa Giêsu đã cứu chúng ta khỏi điều gì? Lời tiên tri của Isaia nói rằng Đấng Mêsia sẽ cứu chúng ta khỏi sự đui mù, tù đày, nghèo đói và áp bức. Chúa Giêsu đã không làm điều đó. Vì vậy, Chúa Giêsu không phải là Đấng Mêsia. Đúng không?
Trật lất rồi. Chúa Giêsu đã làm điều đó. Ngài đã cứu chúng ta khỏi kẻ thù, nhưng kẻ thù của chúng ta không phải là người La Mã, hay thậm chí là Đức Quốc xã. Kẻ thù của chúng ta là tội lỗi của chính mình. Chúa Giêsu đã cứu chúng ta khỏi cảnh nghèo khó nhất, nghèo nàn về tâm linh.
Mẹ Têrêsa hiểu điều đó khi Mẹ nói rằng nước Mỹ không phải là một nước giàu mà là một nước nghèo, một nước nghèo khủng khiếp. Bất kỳ quốc gia nào mà cha mẹ giết chết một phần ba số con của họ trước khi chúng được sinh ra đều là một quốc gia nghèo khủng khiếp. Nghèo về mặt tâm linh là nghèo túng nhất.
Chúa Giêsu cũng đã cứu tất cả chúng ta khỏi tình trạng mù quáng tồi tệ nhất, mù quáng tâm linh, mù quáng khiến chúng ta nghĩ rằng mình là chúa của chính mình, là người đặt ra những giá trị, bản sắc và vận mệnh của chính mình, sự mù quáng khiến chúng ta tôn thờ các thần tượng, đặc biệt là những thần tượng nổi tiếng nhất. thần tượng của tất cả mọi người, của chính chúng ta và ý chí của chúng ta. Ngài chữa lành một số người mù như là dấu hiệu hay biểu tượng của sự chữa lành sâu xa hơn.
Chúa Giêsu cũng cứu chúng ta khỏi sự áp bức tồi tệ nhất từ những kẻ thù tồi tệ nhất của chúng ta, đó là sự áp bức không phải bởi Xê-da hay thậm chí Hitler mà bởi Satan. Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta sự tự do thiết yếu nhất, đó không phải là tự do chính trị mà là tự do của tâm linh, của linh hồn, tự do khỏi tội lỗi, sự chết và địa ngục, không phải tự do khỏi đảng Dân chủ và chủ nghĩa xã hội hay tự do khỏi đảng Cộng hòa và chủ nghĩa tư bản.
Chúa Giêsu cũng cứu chúng ta khỏi những căn bệnh tồi tệ nhất, những căn bệnh tàn tật nhất, đó là sự nghiện ngập những tội lỗi chúng ta hay phạm, bất kể chúng là gì, làm tê liệt tâm hồn chúng ta và làm cho tâm hồn chúng ta bệnh tật và không chỉ phải chịu cái chết thể xác mà cả cái chết đời đời.
Vậy Chúa Giêsu đã ban cho thế giới điều gì mà trước đây nó không có? Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã đưa Thiên Chúa đến cho chúng ta. Bởi vì Chúa Giêsu đã ban chính Ngài cho chúng ta và Ngài là Thiên Chúa. Chúa Giêsu đặt Thiên Chúa vào tay chúng ta. “Con Người sẽ bị nộp cho kẻ có tội” (Mác-cô 14:41) – mô tả cả việc Chúa bị đóng đinh và việc chúng ta rước lễ.
Ngược lại với Thiên Chúa không phải là người La Mã hay Đức Quốc xã, hay Đảng Dân chủ hay Đảng Cộng hòa, hay áp bức chính trị hay nghèo đói hay bệnh tật hay mù lòa hay tù đày hay nô lệ. Ngược lại với Thiên Chúa là tội lỗi, đó là sự áp bức về mặt tâm linh, sự nghèo nàn về mặt tâm linh, bệnh tật của tâm linh, sự mù quáng của tâm linh, sự tù đày về mặt tâm linh và tình trạng nô lệ của tâm linh. Chúa Giêsu đã đi vào trọng tâm của vấn đề. Ngài được gọi là “Chúa Giêsu” hay “Đấng Cứu Thế” vì Ngài đã cứu chúng ta khỏi tội lỗi. – Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle B)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét