Thứ Hai, 20 tháng 3, 2023

Thánh Têrêsa Hài đồng về tội lỗi của chúng ta và Trái tim dịu hiền của Chúa Giêsu

Thánh Têrêsa Hài Đồng là vị thánh được nhiều người yêu thích vì thánh nữ thực sự sống đến mức trọn lành câu Phúc âm: “Các con hãy trở nên trẻ nhỏ để được vào nước trời.” Trẻ thơ tin tưởng hoàn toàn vào cha mẹ của mình và đón nhận mọi sự vì không có khả năng để tìm lối sống riêng cho mình.

Thánh Têrêsa Hài đồng có một người “em trai” thiêng liêng, Linh mục Maurice Bellière, khi viết để nhờ thánh nữ hướng dẫn, Maurice chưa là linh mục. Những đoạn thư thánh nữ viết cho Maurice dưới đây, diễn tả sự diệu hiền của Trái Tim Chúa Giêsu. Ước gì chúng ta cũng biết đem vào cuộc sống tinh thần trẻ thơ của thánh nữ và không bao giờ để bất cứ khiếm khuyết hoặc tội lỗi to nhỏ nào ngăn cách chúng ta khỏi tình yêu Thiên Chúa.


 

“Chị hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Thầy: “Thánh tâm Chúa Giêsu bị đau buồn vì hàng nghìn sự thiếu tế nhị nhỏ nhặt của bạn bè Ngài hơn là vì những tội trọng mà con người trên thế giới phạm phải”; nhưng, Thầy bé nhỏ yêu dấu, đối với Chị, dường như chỉ khi những bạn bè của Ngài, không nhận thức được sự thiếu tế nhị liên tục của họ, nhưng hành động này trở thành thói quen và không xin Ngài tha thứ, thì Chúa Giêsu mới nói ra những lời cảm động này, những lời mà Hội thánh đặt trong miệng Chúa Giêsu trong Tuần Thánh: “Những vết thương mà các ngươi nhìn thấy trên tay Ta là những vết thương mà Ta đã nhận từ người nhà, những người yêu mến Ta!”

Đối với những người yêu mến Ngài, những người sau mỗi lần thiếu tế nhị đến xin Ngài tha thứ bằng cách gieo mình vào vòng tay của Ngài, Chúa Giêsu vui mừng hớn hở. Ngài nói với các thiên sứ của Ngài điều mà người cha của đứa con hoang đàng đã nói với các tôi tớ của mình: “Hãy mặc cho nó chiếc áo đẹp nhất, đeo chiếc nhẫn vào ngón tay nó, và chúng ta hãy cùng vui mừng.” Ah! Thầy ơi, người ta biết rất ít về sự tốt lành, tình yêu đầy lòng thương xót của Chúa Giêsu! . . . Quả thật, để hưởng được những kho tàng này, người ta phải hạ mình xuống, nhìn nhận mình là hư vô, và đó là điều mà nhiều linh hồn không muốn; nhưng, Thầy bé nhỏ của Chị, đây không phải là cách Thầy hành động, vì vậy con đường của đơn sơ tin tưởng vào Chúa là con đường được vạch ra cho Thầy.”

...

Chị làm sao cho em hiểu được sự dịu dàng của Thánh Tâm của Chúa Giêsu và điều Ngài trông chờ từ em. Trong thư gửi ngày 14, em làm trái tim chị cảm xúc biết bao; Chị hiểu rõ hơn bao giờ hết sự giống nhau như chị emcủa linh hồn em, vì nó được gọi để lên đến với Chúa bằng thang  của tình máy của tình yêu chứ không phải là hì hục leo lên cầu thang của sự sợ hãi. . . . Chị không chút ngạc nhiên khi việc thực tập sống thân mật với Chúa Giêsu dường như hơi khó đối với em; chúng ta không thể làm được điều đó trong một ngày, nhưng chị chắc  rằng chị sẽ giúp em nhiều hơn nữa để bước đi trên con đường vui sướng này khi chị được giải thoát khỏi cuộc đời phàm trần của mình, và chẳng bao lâu nữa, giống như Thánh Augustinô, em sẽ nói: “Tình yêu là trọng lượng lôi cuốn tôi.”

Chị sẽ tìm cách để em hiểu bằng một so sánh rất đơn giản về Chúa Giêsu yêu thương ngay cả những linh hồn bất toàn nhưng tin cậy nơi Ngài chừng nào:

 Chị hình dung một người cha có hai đứa con tinh nghịch và không vâng lời, và khi ông đến để trừng phạt chúng, ông thấy một trong hai đứa run lẩy bẩy và kinh hãi chạy trốn khỏi ông. Tự trong thâm tâm của đứa bé, nó có cảm giác rằng mình đáng bị trừng phạt. Còn người em của nó thì ngược lại. Nó lao vào vòng tay của bố nó nói, con xin lỗi vì đã làm bố phiền lòng, rằng nó yêu bố nó và để chứng tỏ điều đó nó sẽ ngoan ngoãn từ nay trở đi. Nếu đứa trẻ này xin bố phạt nó bằng một nụ hôn. Tôi không tin là trái tim của người cha vui vẻ có thể chống lại sự tự tin hiếu thảo của đứa con mình, đứa con mà ông biết rõ lòng chân thành và yêu mến của nó. Ông nhận rằng con trai mình cũng sẽ phạm lại những lỗi lầm đó và không chỉ một lần đâu, nhưng ông luôn sẵn sàng tha thứ cho nó, nếu con trai ông biết cách để đến với bố thông qua trái tim của ông. . . . Chị  không nói gì với em về đứa con đầu lòng, Thầy bé nhỏ của chị, em phải biết liệu cha nó có thể yêu thương nó nhiều và đối xử với nó bằng sự chiều chuộng như đứa con kia không. . . .

Nhưng tại sao chị nói với em về cuộc sống của sự tự tin và tình yêu? Cách giải thích của chị quá kém cỏi, chị phải đợi thiên đàng để có thể chuyện trò với em về cuộc sống hạnh phúc ấy. Điều chị muốn làm ngày hôm nay là an ủi em. –Trích từ Living the Mystery of Merciful Love: 30 Days with Therese of Lisieux

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive