Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Gioan 15:1-8)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
“Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý.Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”
Bằng cách sử dụng ẩn dụ về cây nho và người trồng nho, Chúa Giêsu đưa ra một số điểm nổi bật về đời sống môn đệ:
“Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người [Chúa Cha] chặt đi.”
Ở đây, “hoa trái” ám chỉ hoa trái thiêng liêng, đó là sự tăng trưởng về sự thánh khiết, nhân đức và việc lành. Chúng ta không thể lớn lên trong sự thánh thiện mà không phát sinh ra những việc lành, bởi vì sự thánh thiện không bén rễ trong chúng ta nếu không thay đổi hành vi của mình. Chúa Giêsu đang nói rằng những ai ở trong Đức Kitô mà không chịu lớn lên trong sự thánh thiện, nhân đức và việc lành sẽ bị loại khỏi Ngài. Đây là một ý tưởng đáng sợ, nhưng cũng giống như lời Chúa Giêsu đã nói trong Bài Giảng Trên Núi: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lạy Chúa! Lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng: “Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ: Ta không hề biết các ngươi; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác! '" (Mat 7: 21–23). Vì vậy, nguy cơ rơi vào tình trạng hâm hẩm và vô sinh về mặt thiêng liêng là có thật, và rất nguy hiểm: chúng ta phải đề phòng cho ơn cứu rỗi của mình.
“Còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn”.
Cắt tỉa là một quá trình cắt đứt đi và đối với cây nó chỉ là một sự gây đau đớn. Chúa Giêsu đang nói rằng những ai là môn đệ sẽ trải qua một loại tiến trình kỷ luật từ Chúa Cha để họ lớn lên trong sự thánh thiện. Quá trình kỷ luật này có thể gây đau đớn. Cành bị cắt đi, cành mà cây phải tốn công sức để lớn lên.
Đôi khi những người phục vụ Giáo Hội tích cực nhìn thấy điều này xảy ra. Các mục vụ, dự án hoặc nỗ lực mục vụ vốn được nuôi dưỡng với nhiều nỗ lực đột nhiên bị cắt đứt vì nhiều lý do, và chúng ta có thể đặt câu hỏi: “Lạy Chúa, tại sao điều này lại xảy ra?” Điều này có thể dẫn đến sự chán nản, nhưng chúng ta phải xem nó như một quá trình cắt tỉa và tìm cách sinh hoa trái ở những lĩnh vực khác.
“Ai ở trong Thầy và Thầy trong người ấy sẽ sinh nhiều hoa trái, vì ngoài Thầy anh em chẳng làm gì được”.
Điều này đúng làm sao! Chỉ những gì Đức Kitô làm trong chúng ta mới tồn tại mãi mãi; những điều được thực hiện bởi ý chí và ham muốn của con người sẽ biến đi. Ở đây Thánh Gioan nói rõ điều Thánh Phaolô diễn tả là “không phải là tôi sống nữa, mà là Chúa Kitô sống trong tôi” (Galát 2:20). Vì lý do này, thật vô nghĩa nếu chúng ta tự tách mình ra khỏi các nguồn hiệp thông như cầu nguyện, các bí tích, tôn thờ, v.v. và hy vọng cuộc sống của chúng ta vẫn còn có ý nghĩa vĩnh cửu.
Một trong những đoạn mạnh mẽ nhất trong Tông huấn về sự thánh thiện của Đức Thánh Cha Phanxicô, Gaudete et Exsultate (Hãy vui mừng và vui mừng), nói về nhu cầu “ở lại trong Chúa Giêsu”:
"Vì thế, tôi xin hỏi các bạn: Có những giây phút nào bạn thinh lặng đặt mình trước sự hiện diện của Chúa, những lúc bạn thư thái ở với Người, và để Người nhìn ngắm bạn hay không? Bạn có để ngọn lửa của Người cháy lên trong lòng mình không? Nếu không để Người sưởi ấm bạn bằng tình yêu và sự dịu dàng của Người, bạn sẽ không có lửa, và như thế làm sao bạn có thể đốt nóng trái tim người khác bằng chứng tá và lời nói của bạn? Và nếu trước dung nhan của Đức Kitô bạn vẫn cảm thấy không thể được chữa lành và biến đổi, thì hãy bước vào Trái Tim của Chúa, bước vào những vết thương của Người, vì đó là chỗ của Lòng Chúa Xót Thương" (Số 151).
Trở lại với những lời của Tin Mừng hôm nay:
“Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý” (Gioan 15:7).
Đó là vì nếu chúng ta ở lại trong Chúa Giêsu và lời của Ngài ở lại trong chúng ta, chúng ta sẽ ước muốn điều Ngài muốn, và ý muốn của chúng ta sẽ hợp nhất với ý muốn của Ngài, đến nỗi “bất cứ điều gì chúng ta muốn” sẽ chỉ là ý muốn của Ngài, và ý muốn của Ngài sẽ luôn luôn được thực hiện. Rồi chúng ta sẽ có khả năng để phó thác hoàn toàn cho sự quan phòng của Thiên Chúa.
Vậy làm sao chúng ta biết mình đã được cứu rỗi? Chúng ta ít nhất cần có sự tin tưởng rằng chúng ta ở trong Chúa Kitô và Người ở trong chúng ta khi chúng ta thấy những dấu hiệu hữu hình của Chúa Thánh Thần hoạt động trong đời sống chúng ta. Những dấu hiệu được đề cập trong các bài đọc: “mạnh dạn” vì Chúa Kitô, yêu thương cách chân thật và bằng việc làm cho anh chị em chúng ta trong Đức Kitô, và sinh ra “trái tốt” (thánh thiện, nhân đức, việc lành) để vinh danh Chúa Cha. Những dấu hiệu này cho chúng ta sự đảm bảo về sự cứu rỗi của mình. -- Dr. John Bergsma