Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (14:1-12)
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”
Ông Tô-ma nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường ?” Đức Giê-su đáp : “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Nếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.”
Ông Phi-líp-phê nói : “Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện.” Đức Giê-su trả lời : “Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói : ‘Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha’? Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình. Anh em hãy tin Thầy : Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy ; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.”
-----------
Một số thuật ngữ về đền thờ được sử dụng trong đoạn Phúc âm này. “Nhà Cha Thầy” được dùng để chỉ Đền thờ trong các phần khác của Phúc âm (Lu-ca 2:49; Gioan 2:16). Đền thờ là tòa nhà lớn nhất ở Israel và có đầy những nhà kho, tiền sảnh và các khoảng không gian khác, do đó: trong đó có “nhiều chỗ ở”. Cuối cùng, trong Do Thái giáo từ “nơi chốn” (topos tiếng Hy Lạp, maqôm tiếng Do Thái) có một ý nghĩa đặc biệt. Nó thường có nghĩa là “nơi thánh”, tức là “cung thánh” (xem Gioan 11:48 tiếng Hy Lạp; xem Sáng Thế 28:17). Tất cả những điều này nói về Chúa Giêsu sẽ ra đi để chuẩn bị một Đền thờ cho các Tông đồ cư ngụ.
Đền Thờ Chúa Giêsu chuẩn bị này là gì? Theo một nghĩa nào đó, đó là Giáo hội, ở những nơi khác được xác định là Đền thờ của Thiên Chúa. Các môn đệ sẽ sống và ở trong Giáo hội, Nhiệm thể của Chúa Kitô, và ở đó họ sẽ cảm nghiệm được sự hiệp thông với Chúa Cha, Chúa Con và với nhau. Những lời của Chúa Giêsu cũng có thể áp dụng cho thiên đàng, nơi đó không gì khác hơn là Giáo hội khải hoàn.
Các môn đệ muốn biết “con đường” để đi đến Đền thờ này và Chúa Giêsu nói với họ: “Thầy là Đường, là sự Thật và là sự Sống. Không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy.” Có phải Chúa Giêsu hơi ngạo mạn khi tuyên bố rằng chỉ mình Ngài, trong tất cả các bậc thầy tôn giáo vĩ đại trong lịch sử nhân loại, là “con đường duy nhất dẫn đến Chúa Cha”?
Thật là không. Không một nhân vật tôn giáo lớn nào khác trong lịch sử nhân loại đã dạy rằng Đức Chúa Trời là Cha. Mohammed phủ nhận Thiên Chúa là Cha, và Đức Phật không dạy giáo lý cụ thể nào về Thượng Đế. (Đức Phật tên là Siddhartha Gautama; “Buddha” là một danh hiệu có nghĩa là “Người đã giác ngộ.”) Trên thực tế, Đức Phật là một người theo thuyết bất khả tri, và một số hình thức Phật giáo vẫn còn là theo thuyết bất khả tri. Do đó, cả Mohammed và Đức Phật đều không tuyên bố mình là con đường dẫn đến “Chúa Cha”. Họ tuyên bố sẽ chỉ cho bạn con đường đến với Allah hoặc đến Niết bàn. Những người sáng lập tôn giáo ít được biết đến trong lịch sử loài người (Zoroaster, Guru Nanak) cũng không hề tuyên bố họ sẽ chỉ đường đến với Chúa Cha.
Chỉ có Chúa Giêsu tuyên bố Thiên Chúa là Cha. Chúa Giêsu và giáo huấn của Ngài là “con đường duy nhất dẫn Chúa Cha”, con đường duy nhất dẫn loài người đến với Chúa Cha.
Sau khi nhấn mạnh đến sự hợp nhất của chính mình với Chúa Cha (“Ai đã thấy tôi là đã thấy Cha”), Chúa Giêsu hứa “ai tin vào tôi sẽ làm những việc tôi làm, và sẽ làm những việc lớn lao hơn nữa”. Chúa nói gì vậy? Có phải tất cả những ai tin vào Chúa Giêsu sẽ làm cho kẻ chết sống lại và thực hiện những phép lạ thậm chí còn vĩ đại hơn chính Chúa Giêsu đã làm không? Việc ấy sao mà có thể được?
Tôi tin chắc rằng các bí tích ít nhất là một phần giải pháp cho điều mà Chúa Giêsu muốn nói: “những công việc lớn lao hơn” sẽ được thực hiện bởi các tông đồ. Các “dấu chỉ” kỳ diệu trong Phúc âm Gioan đã được thuật lại theo cách mà chúng ta có thể thấy chúng giống với các bí tích của Giáo hội: đặc biệt trong dấu lạ biến Nước thành rượu (Gioan 2) và nuôi năm ngàn người ăn (Gioan 6) đối với Bí tích Thánh Thể; Chữa lành người mù bẩm sinh (John 9) đối với Bí tích Rửa tội. Tất cả những dấu lạ Chúa Giêsu thực hiện đều có một mối liên hệ nào đó với các bí tích.
Xuyên suốt Phúc âm của thánh sử Gioan, Chúa Giêsu cảnh báo mọi người đừng quá ấn tượng với những phép lạ vật chất mà hãy hướng đến những thực tại tâm linh sâu sắc hơn (ví dụ, Gioan 4:48; 20:29). Nhìn từ góc độ tâm linh, những hiệu quả nội tâm của các bí tích – chẳng hạn như sự tha thứ tội lỗi – là những phép lạ vĩ đại hơn nhiều so với những biến đổi thể chất những dấu chỉ Chúa Giêsu làm nên. Một số nhà thần học vĩ đại nhất của Giáo hội đã nhấn mạnh rằng sự sống lại của Lazarô thì không là gì so với quyền năng của tòa giải tội:
Nhưng ngay cả việc làm cho người chết sống lại, phép lạ mà qua đó, một xác chết sống lại với sự sống tự nhiên của nó, hầu như không là gì so với sự sống lại của một linh hồn, vốn đã chết về phần linh hồn trong tội lỗi và nay đã được sống lại với sự sống siêu nhiên của ân sủng.[1]
Tương tự như vậy, Thánh Augustinô dạy:
Sự công chính hóa của những kẻ tội lỗi là một điều vĩ đại hơn cả việc tạo dựng trời và đất, thậm chí còn vĩ đại hơn cả việc tạo dựng các thiên thhần.[2]
“Những việc lớn lao hơn” mà các Tông đồ sẽ thực hiện sau khi Chúa về trời bao gồm việc ban phát các bí tích, các bí tích có sức tha thứ tội (Gioan 20:22–23).
Tóm lại: tất cả các bài đọc đều hướng về Bí tích Thánh Thể. Bí Tích Thánh Thể là Thân Thể Chúa Kitô, là Nơi Cư Ngụ và Đền Thờ đích thực của Thiên Chúa. Nói rộng ra, chúng ta, những người tham dự Bí Tích Thánh Thể, cũng được tháp nhập vào Đền Thờ của Thiên Chúa. Những người trong chức thánh, những người mang đến cho chúng ta Bí tích Thánh Thể và các bí tích khác, là chìa khóa cho cấu trúc của Đền thờ này. Các Bí tích này là “những công việc vĩ đại hơn” mà các Tông đồ sẽ thực hiện nhân danh Chúa Giêsu, đưa chúng ta đến với Chúa Cha để chúng ta có thể cùng ở với Ngài và với Chúa Con. -- Dr. John Bergsma
[1] Garrigou-Lagrange, The Three Conversions, 15.
[2] St. Augustine, The City of God, Book IV, chapter 9.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét