Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2025

Hai con đường, hai hướng đi -- Chúa nhật thứ XXVI Mùa Thường niên, năm C

Con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. -- Luca 16:19-31

Điểm then chốt nằm ở câu cuối cùng. Nếu bạn không muốn ăn năn sám hối và tin vào Chúa, bởi vì điều đó có nghĩa là ta phải thay đổi lối sống tội lỗi của mình; nếu bạn quá cứng lòng và ích kỷ đến nỗi không chịu lắng nghe những mạc khải khác của Thiên Chúa, đặc biệt là Môsê và tất cả các ngôn sứ – những người đều nói cùng một điều (và ta có thể thêm vào đó một ngôn sứ khác trong chúng ta: chính là lương tâm sâu thẳm nhất của minh) – thì bạn cũng sẽ không chịu nghe ngay cả Đấng đã thực sự từ cõi chết sống lại. Đấng đang kể dụ ngôn này chính là Đấng mà dụ ngôn muốn nói đến; chính Chúa Giêsu sẽ từ cõi chết sống lại, nhưng Ngài vẫn bị phớt lờ, từ chối, và không vâng phục. 

 Câu cuối đó đặt ra câu hỏi: Sao ta lại có thể ngu dại đến thế? Chúa Giêsu đã làm nhiều phép lạ, nhưng một số người chứng kiến vẫn không tin Ngài. Thậm chí có những người Pharisêu còn tố cáo Ngài dùng quyền lực ma quỷ để làm phép lạ. Chưa từng có ai làm nhiều phép lạ như thế, và cũng chưa từng có ai từ cõi chết sống lại; nhưng Chúa Giêsu đã làm, vậy mà người ta vẫn không tin vào Ngài.

Thánh Phaolô nói trong thư của ngài là vẫn còn năm trăm người ở Giêrusalem đã thấy Đức Giêsu phục sinh, nên bất cứ ai nghi ngờ Người thực sự đã sống lại có thể đến đó để phỏng vấn họ (1 Cr 15,6). Đó là những nhân chứng tận mắt nhìn thấy Chúa Giêsu phục sinh, và họ chẳng được lợi gì khi nói dối, trái lại họ mất tất cả khi tuyên xưng đức tin vào Đức Kitô giữa một nền văn hóa sợ Ngài, hận thù và khước từ Ngài. Điều đó đúng cả với giới cầm quyền Rôma lẫn những nhà lãnh đạo Do thái giáo.

Với bằng chứng cụ thể và mạnh mẽ như thế, tại sao người ta vẫn không tin? Và bằng chứng ấy ngày nay ai cũng biết, vậy tại sao nhiều người vẫn từ chối tin?

Câu trả lời rõ ràng không phải vì thiếu bằng chứng. Câu trả lời là: họ không muốn tin. Vấn đề không phải là có xung đột giữa lý trí và đức tin, hay giữa khoa học và tôn giáo. “Cuộc chiến” đó hoàn toàn là hư cấu. Vì không có nạn nhân chiến tranh nào cả. Trong suốt lịch sử nhân loại, chưa có một tín điều nào của Kitô giáo bị bác bỏ bởi một phát minh khoa học nào. Vậy tại sao sách giáo khoa vẫn nói về “cuộc chiến” giả tạo ấy như thể nó là chìa khóa của lịch sử hiện đại? Tại sao những kẻ không tin lại không nhìn vào bằng chứng?

Bởi vì họ không muốn vâng phục sự thật. Sự thật đòi hỏi chúng ta đáp trả. Nếu Đức Giêsu thực sự đã sống lại từ cõi chết, thì Ngài chính là Thiên Chúa và có thẩm quyền tuyệt đối trên đời sống chúng ta – toàn bộ đời sống, kể cả ba thứ mà chúng ta tôn thờ như thần linh: sắc, tiền, tài – tức là cái gọi là “tự chủ”, hay tự do muốn làm gì thì làm với đời mình, như thể chúng ta có quyền trên Thiên Chúa thay vì Thiên Chúa có quyền trên chúng ta.

Đó chính là câu trả lời Chúa Giêsu đưa ra ở cuối dụ ngôn người phú hộ và anh Ladarô nghèo khó: “Nếu họ không nghe Môsê và các ngôn sứ, thì dù có ai từ cõi chết sống lại, họ cũng chẳng tin đâu.”

Tất cả các ngôn sứ của Thiên Chúa, bắt đầu từ Môsê, xuyên suốt Cựu Ước và kết thúc nơi Đức Giêsu, đều cảnh cáo chúng ta cùng một điều: họ không cho phép ta tự phong mình làm Chúa, làm chủ đời mình; không cho ta lặp lại tội của Ađam và Evà trong vườn Địa Đàng, tức là bất tuân thánh ý Thiên Chúa vì nghi ngờ Ngài – nghi ngờ quyền năng Ngài thi hành luật, nghi ngờ sự khôn ngoan của Ngài biết điều gì thực sự tốt nhất cho ta, và nhất là nghi ngờ tình yêu vô vị lợi của Ngài khi đòi hỏi ta vâng phục luật Ngài, như thể việc vâng phục đó chỉ để ích lợi cho Ngài chứ không phải cho chúng ta, như thể Ngài là một ông chủ nô lệ chứ không phải là một người Cha đầy yêu thương.

Ngày nay, ít nhiều thì trong tiềm thức, ta vẫn nghĩ theo cách đó; ta bị lừa bởi quảng cáo khéo léo của ma quỷ rằng sự thánh thiện là gánh nặng, còn tội lỗi mới vui, rằng các thánh là kẻ yếu đuối.

Hãy thật sự tự do. Hãy tự suy nghĩ. Đừng bị lừa bởi quảng cáo cổ xưa nhất mà ma quỷ đã phát minh trong Vườn Địa Đàng. Đừng tin vào lòng tham, dục vọng, và kiêu ngạo của chính mình. Hãy tin vào thánh ý Thiên Chúa. Sau cùng, ai mới thật sự là Cha của bạn? Bạn cầu nguyện “Lạy Cha chúng con” cùng với ai? Chính Ngài là Đấng đã trao nộp Mình và Máu Con Một Ngài cho bạn, để cứu độ bạn.

Khi còn sống ở đời này, thực tế dường như là bằng chứng thiên về quảng cáo của ma quỷ, vì chẳng có tỉ lệ gì giữa sự đạo đức và sự giàu có. Dụ ngôn của Chúa Giêsu rất thực tế: trong đời này, người hiền lành thường như thua thiệt giống Ladarô, còn kẻ ác thì lại như thắng thế giống người phú hộ ích kỷ. Nhưng sự bất công đó chỉ là tạm thời; còn công lý của đời sau thì vĩnh cửu.

Nhưng ngay trong đời này cũng có quá nhiều bằng chứng cho thấy quảng cáo của ma quỷ là dối trá. Những kẻ giàu có, nổi tiếng và quyền lực thường tự sát nhiều hơn những người nghèo. Các thánh vĩ đại thì hạnh phúc hơn những tội nhân lớn. Hãy gặp gỡ giới tinh hoa Hollywood, hay những kẻ cầm đầu các tập đoàn buôn ma túy, buôn người. Rồi hãy đến thăm các Nữ tu Thừa sai Bác ái của Mẹ Têrêsa. Hãy nhìn bằng chứng. 

Hãy là người sống theo thực tế. Hãy thực dụng. Hãy kiểm chứng các “quảng cáo”. Một bên, đây là lối sống bạn có thể đạt được nếu bạn đủ khôn khéo để thỏa mãn lòng tham, dục vọng, và kiêu ngạo của mình. Còn bên kia, đây là Đức Giêsu và các thánh của Người, những người sống tinh thần siêu thoát khỏi lòng tham và của cải, ngay cả khi họ giàu có; những người sống trong tình yêu chứ không phải dục vọng; những người sống trong khiêm nhường vui tươi, quên mình, chứ không phải trong kiêu căng, tự đề cao bản thân. Hai lối sống, hai con đường, hai hướng đi. Mà mục đích của con đường là đưa bạn đến một nơi nào đó. Vậy hai con đường này đưa đến đâu? Như Chúa Giêsu nói trong dụ ngôn, có một vực thẳm lớn ngăn cách giữa hai đích đến. Bạn đang đi trên con đường nào? Nó sẽ đưa bạn về đâu? -- Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle C)

Share:

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2025

Tìm kiếm kho tàng trên trời -- Chúa nhật thứ XXV Mùa Thường niên năm C

Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được (Luca 16:1-13).

Bạn có quản lý giỏi kho tàng của bạn trên trời không? Và tận lực làm giàu kho tàng đó không?

“Ở đây, Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng của cải vật chất – nhìn từ cõi đời đời, không có chút gì quan trọng cả ngoài việc được dùng như một “nơi thử nghiệm.” Việc quản lý cách trung tín với của cải vật chất — bao gồm sự rộng lượng đối với người nghèo — chiếm được cho chúng ta sự ưu ái của Chúa và nhận được sự chúc phúc của cõi đời đời. Và ngược lại, việc sử dụng của cải vật chất để tìm sự dễ dãi cho cuộc sống này, làm tổn hại đến sự tiến triển của đời sống tâm linh. ‘Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.’ Nếu sự giàu có, niềm vui hay quyền lực trong cuộc sống này là thứ bạn đang theo đuổi, thì bạn đã theo nhầm tôn giáo rồi!” – Dr. John Bergsma

-----

“Đây là những gì thánh Augustinô đã nói:

‘Tại sao Chúa Giêsu Kitô trình bày dụ ngôn này cho chúng ta? Chắc chắn Ngài không tán thành trò gian lận của người đầy tớ lừa chủ, ăn trộm từ chủ, và không bù đặp lại từ túi của chính mình.’

Hãy tạm ngưng ở đây. Lưu ý, thánh Augustinô hiểu rõ sự bất công về mặt kinh tế trong dụ ngôn. Ngài nhận ra rằng người quản lý này đang ăn cắp của chủ của mình, thay đổi sổ nợ. Augustine tiếp tục:

‘Hơn thế nữa, anh ta còn ăn cắp vặt nữa. Anh ta đã khiến người chủ của mình mất mát thêm nữa để chuẩn bị cho bản thân một tổ ấm nhỏ yên tĩnh và an ninh khi anh ta mất việc. Tại sao Chúa lại đặt điều này trước mắt chúng ta? Không phải vì người đầy tớ đó [giỏi tài] lừa dối mà bởi vì anh ta đã biết lo liệu trước cho tương lai. Khi ngay cả một kẻ gian lận cũng được khen ngợi về sự khéo léo, thì những Kitô hữu không có gì lưu trữ cho mình phải đỏ mặt. Chúa còn nói, ’Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.’ Họ lừa đảo để đảm bảo tương lai của họ. Người quản gia đó đã tự bảo hiểm kiếp sống nào cho bản thân? ...Anh ta đang tự bảo đảm cho mình một cuộc sống mà sẽ có ngày kết thúc. Bạn sẽ không tìm cách bảo đảm cuộc sống vĩnh cửu cho mình sao?’

Đó là điểm quan trọng. Vì vậy, hãy lưu ý rằng những gì thánh Augustinô nói ở đây là người đầy tớ không được khen ngợi vì sự gian ác của anh ta, anh ta được khen ngợi vì tầm nhìn xa của mình. Điều Chúa Giêsu đang nói là nếu mọi người trên thế giới này đi đến những biện pháp cực đoan để nghĩ đến việc chu cấp cho tương lai của bản thân, thậm chí đến mức ăn cắp, thì các Kitô hữu, cần có những biện pháp cực đoan đến mức nào để chuẩn bị và bảo đảm cho sự sống đời đời của chúng ta, để chúng ta được chào đón vào chốn ở vĩnh cửu, vào vương quốc thiên đàng?

... Bạn đã gửi những khoản tiền nào vào tài khoản ngân hàng trên thiên đàng? Bạn đã nghĩ bao nhiêu về tương lai vĩnh cửu của mình và bạn đang làm gì với của cải thiêng liêng được giao phó cho bạn? Đó là ý của dụ ngôn này. Vì vậy, hình ảnh của người quản lý bất công này là một ấn tượng đáng nhớ để chúng ta biết thức tỉnh và thực sự suy nghĩ đắn đó, không để cho “con cái đời này” thông minh hơn về tương lai trần thế hơn chúng ta là môn đồ của Chúa Giêsu.” – Dr. Brant Pitre

Share:

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2025

Dùng của cải để có được con người: Chúa Nhật thứ XXV Mùa Thường niên năm C

Thầy bảo cho anh em biết : hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.

Đây có lẽ là giáo huấn then chốt của cả đoạn Tin Mừng này. Thế gian khuyến khích thái độ dùng người để đạt được của cải. Đức Giêsu thì đảo ngược: hãy dùng của cải để có được con người. Nếu việc tiêu tiền và chia sẻ của cải có thể mở lòng người ta đến tình bạn với Hội Thánh và sau cùng là với chính Đức Kitô, thì hãy tiêu tiền, hãy chia sẻ.

Tôn giáo đa thần trong thế giới cổ thường mang tính “nửa ma thuật” để thao túng cõi thiêng (cõi của “các thần”) nhằm có được của cải vật chất. Kitô giáo thì hoàn toàn ngược lại: đó là tôn giáo mà ta hy sinh của cải vật chất để đạt được sự giàu có trong nước trời. Đó cũng là lý do vì sao “thần học phồn vinh” (health and wealth Gospel) là một sự lệch lạc. Thờ phượng Chúa, đọc kinh cầu nguyện để có đời sống an nhàn, sung túc là quay về với ngoại giáo, coi vật chất quan trọng hơn sự giàu có ân sủng. Nó không dẫn đến sự hoán cải thật, bởi chừng nào Đức Giêsu vẫn chỉ là phương tiện để đạt đến mục đích chứ không phải là chính mục đích, thì người đó chưa thực sự là Kitô hữu.

“Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; còn ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải gian dối, thì ai sẽ giao phó cho anh em của cải chân thật? Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ giao cho anh em của cải dành riêng cho anh em?”

Việc nhỏ” thường chẳng nhỏ chút nào vì hậu quả có thể rất lớn. Nhiều năm trước, con tàu thăm dò khí hậu sao Hỏa trị giá 136 triệu đô-la (Mars Climate Orbiter) đã bị mất ngay trong chuyến bay đầu tiên vì sự cố kỹ thuật. Nguyên nhân? Nhà thầu Lockheed Martin đã chế tạo thiết bị dùng đơn vị đo lường Anh, trong khi NASA vận hành chỉ bằng hệ mét. Một chi tiết nhỏ — inch so với centimet — đã gây hậu quả to lớn về vật chất, và cũng thế trong đời sống thiêng liêng. Thánh Giusemaría Escrivá từng nói: ngài có thể nhận biết tình trạng linh hồn của một người chỉ bằng cách nhìn bàn làm việc hoặc tủ quần áo của họ. Nội tâm con người được phản ánh nơi những hành động nhỏ nhất. 

Đức Giêsu dạy ở đây rằng của cải vật chất — theo viễn cảnh vĩnh cửu thì chẳng có mấy giá trị — chính là “trường thử thách.” Việc chúng ta trung thành trong quản lý của cải vật chất — bao gồm cả lòng quảng đại với người nghèo — làm đẹp lòng Thiên Chúa và mang lại phúc lành thiêng liêng. Ngược lại, việc hưởng thụ ích kỷ của cải vật chất sẽ làm hại đời sống thiêng liêng.

“Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ: hoặc nó sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của.”

Người Kitô hữu muốn theo Đức Kitô nhưng vẫn cố gắng đạt cho được “giấc mơ được giàu có” hay “cuộc sống sung túc” thì sẽ chỉ tự đẩy mình vào thất vọng. Nếu mục tiêu của bạn trong đời này là của cải, khoái lạc hay quyền lực, thì bạn đã chọn sai tôn giáo!

Thật đáng buồn, chẳng hạn, khi có những Kitô hữu từng dấn thân làm công tác truyền giáo lúc trẻ, rồi đến trung niên lại cay đắng hoặc bất mãn khi nhận ra mình không có sự giàu sang hay tiện nghi như bạn bè cùng lứa đã đi vào thương trường ngay từ khi tốt nghiệp trung học hay đại học. Thất vọng sẽ xuất hiện khi Kitô hữu đánh mất ao ước lấy Đức Kitô làm trọng tâm của đời mình và bắt đầu khao khát những thú vui hay sự nghiệp xem ra ngoài tầm với hoặc không phù hợp với ơn gọi của đời mình. Cách duy nhất để chữa trị sự thất vọng này là ăn năn sám hối: nhớ lại mình đang phục vụ ai và vì sao, rồi tái cam kết phục vụ Chúa với trọn cả đời mình.

Share:

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2025

Đức Maria: Evà Mới và Mẹ của nhân loại

Đức Maria đã sinh ra Người Con Đầu Lòng của mình cách nhẹ nhàng trong hang Bethlehem; giờ đây Mẹ sinh ra người con thứ hai, Gioan, trong cơn đau đớn của cây Thánh giá. Giờ đây, Mẹ Maria đang chịu đựng những cơn đau khi sinh nở, không chỉ cho người con thứ hai của mình, tức Gioan, mà còn cho hàng triệu người sẽ được sinh ra cho Mẹ trong thời đại Kitô giáo với tư cách là "Những đứa con của Mẹ Maria". Giờ đây, chúng ta có thể hiểu tại sao Chúa Kitô được gọi là "Người Con Đầu Lòng của Mẹ". Không phải vì Mẹ sẽ có những đứa con khác bằng máu thịt, mà vì Mẹ sẽ có những đứa con khác bằng máu của trái tim mình. Thật vậy, Thiên Chúa đã kết án Evà giờ đây lại được tái diễn cho Evà Mới, Đức Maria, vì Mẹ đang sinh ra con cái mình trong đau khổ.

Vì thế, Đức Maria không chỉ là Mẹ của Chúa Giêsu và là Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, Chúa Giêsu Kitô, mà còn là Mẹ của chúng ta. Và điều này không phải bằng một danh hiệu lịch sự, không phải bằng một sự hư cấu hợp pháp, không phải bằng một cách nói ẩn dụ, mà bằng quyền sinh ra chúng ta trong đau khổ dưới chân Thập Giá. Chính vì sự yếu đuối và bất tuân dưới chân cây biết lành và biết dữ mà Evà đã mất đi danh hiệu mẹ của các sinh linh; chính vì dưới chân cây Thánh giá, Đức Maria đã hy sinh và vâng phục để giành lại cho chúng ta danh hiệu Mẹ của loài người. Thật là một tuyệt vời không thể tưởng khi có Mẹ Thiên Chúa làm Mẹ tôi và Chúa Giêsu làm Anh tôi! – ĐTGM Fulton Sheen, The Seven Last Words

Share:

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2025

Lễ Suy Tôn Thánh Giá: Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống

Lễ Suy Tôn Thánh Giá: Ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống (Dân số 21:4b-9)   

Trong cái nhìn của Kitô giáo, những khó khăn trong cuộc hành trình nơi hoang địa – vốn luôn cám dỗ dân Israel phạm tội – trở thành một dụ ngôn cho đời sống thiêng liêng: chúng ta trên còn đường về trời. Chúng ta biết chắc chắn chúng ta sẽ đi đến nơi, nhưng chúng ta vẫn đối diện với nhiều khó khăn và cám dỗ trên con đường hành trình. Gương xấu của dân Israel mang lại nhiều bài học cảnh tỉnh, những lời cảnh báo chống lại sự bất trung hay thiếu kiên trì trong cuộc chiến rèn luyện thân xác chúng ta.

Tân Ước nhiều lần ám chỉ đến các biến cố trong sách Dân Số. Trong Gioan 6, bài diễn từ về Bánh Hằng Sống, dân chúng “kêu trách” Đức Giêsu, gợi lại cuộc hành trình nơi hoang địa của Israel. Các cuộc nổi loạn tại Massa và Meribah, được nhắc trong Thánh vịnh 95, cũng được nhắc đến ở nhiều nơi khác nhau. Tin Mừng của Thánh lễ hôm này cũng đề cập đến sự kiện trong sách Dân số.
Xét riêng bài đọc hôm nay, ta thấy tội chủ yếu của dân Israel là vô ơn. Dù họ đã được giải thoát khỏi kiếp nô lệ ở Ai Cập và đang được Chúa dưỡng nuôi trong sa mạc trên đường đến miền đất tuyệt vời, họ vẫn than trách về những khó khăn hiện tại: hành trình vất vả, manna thì đơn điệu. Người Kitô hữu chúng ta cũng vậy: dù đã có các bí tích và niềm hy vọng lớn lao được chia sẻ sự sống đời đời với Thiên Chúa, ta vẫn dễ buông theo thói phàn nàn vì những khó chịu trước mắt: tôi cần nhiều tiền hơn, sức khỏe tốt hơn, một hoàn cảnh chính trị khác, v.v. Tất cả những điều này đều bắt nguồn từ việc thiếu cái nhìn toàn diện, không thấy được bức tranh lớn và sự nhân lành của Thiên Chúa đối với ta từ viễn tượng vĩnh cửu. 

Hình phạt mà Thiên Chúa giáng xuống là sai những rắn lửa đến giữa họ: saraph nghĩa là “cháy bỏng,” giống như các thiên thần rực lửa vây quanh Thiên Chúa và hát ngợi khen Ngài, tức các seraphim. Ta không biết chắc vì sao chúng được gọi là saraph—có lẽ vì vết cắn của chúng bỏng rát, hoặc có lẽ do màu sắc. Dù thế nào đi nữa, chúng nhắc nhớ ta về con rắn trong Vườn Địa Đàng và sức mạnh của sự dữ. Khi ta than trách, ta đánh mất sự bảo vệ của Thiên Chúa và phơi bày mình trước quyền lực của ác thần. 

Dân đã ăn năn, và ông Môsê làm một con rắn bằng đồng treo trên cột, để ai nhìn lên đó thì được chữa lành. Đồng là kim loại sáng lấp lánh, có thể trông giống như ngọn lửa khi ánh mặt trời chiếu vào. Dân nhìn lên hình ảnh chính sự khốn khổ của mình, và hành động ấy lại trở thành ơn cứu độ cho họ. Chúng ta sẽ bàn thêm về nghịch lý này trong phần chú giải Tin Mừng. 

Con rắn đồng mà Môsê làm sau này lại trở thành đối tượng của sự thờ ngẫu tượng và được nhắc đến trong sách Các Vua quyển thứ 2 chương 18:4. -- Dr. John Bergsma, The Word of the Lord: Reflections on the Mass Readings for Solemnities and Feasts

Share:

Trong mọi sự, bạn hãy suy tưởng và kêu cầu Đức Ma-ri-a

 Trích bài giảng ngợi khen Trinh Nữ Ma-ri-a của thánh Bê-na-đô Viện Phụ. 

 Tác giả Tin Mừng nói : Tên của Trinh Nữ là Ma-ri-a. Chúng ta hãy nói đôi lời về danh này, danh được giải thích là “sao biển” và vô cùng thích hợp với Thánh Mẫu Nữ Trinh. Thật vậy, Người được so sánh cách rất hợp lý với một tinh tú, vì cũng như tinh tú phát ra ánh sáng mà bản thân không bị hư hoại, thì Đức Trinh Nữ sinh Con cũng không bị tổn thương gì. Ánh sáng không làm giảm bớt vẻ rạng ngời của tinh tú, thì Người Con cũng không làm giảm bớt sự vẹn tuyền của Đức Trinh Nữ. Vậy chính Người là ngôi sao cao quý xuất hiện từ Gia-cóp, ánh sáng của Người chiếu soi cả vũ trụ, vẻ rạng ngời toả sáng trên trời, thấu tận âm phủ ; khi sáng soi cõi đất và khi sưởi nóng tâm hồn hơn thể xác, ánh sáng này hun đúc nhân đức và tiêu trừ thói xấu. Vâng, chính Người là ngôi sao rạng ngời và xinh đẹp, phải được nâng cao trên đại dương mênh mông này, ngôi sao sáng chói về công trạng và rực rỡ về gương sáng.

Ôi, bất cứ bạn là ai, bạn hiểu rằng bạn đang chao đảo trên biển đời này, giữa phong ba bão táp, chứ không phải là đi trên đất liền, bạn đừng rời mắt không nhìn ánh sáng của ngôi sao này, nếu không muốn bị phong ba vùi dập ! Nếu những cơn cám dỗ như gió bão nổi lên, nếu bạn gặp gian nguy ngàn nỗi, bạn hãy nhìn lên ngôi sao, hãy kêu cầu Đức Ma-ri-a. Nếu bạn bị lắc lư bởi những làn sóng kiêu ngạo, ham hố, vu khống, ghen tuông, bạn hãy nhìn lên ngôi sao, hãy kêu cầu Đức Ma-ri-a. Nếu tính giận dữ hay hà tiện, hay bả xác thịt làm chao đảo con thuyền tâm trí bạn, bạn hãy nhìn lên Đức Ma-ri-a. Nếu bị xao xuyến vì những tội ác tầy trời, bị xấu hổ vì sự hôi thối của lương tâm, bị kinh hoàng vì khiếp sợ sự phán xét, mà bạn bắt đầu bị chìm ngập trong hố sâu buồn phiền và vực thẳm thất vọng, thì bạn hãy tưởng nhớ Đức Ma-ri-a. 

Trong gian nguy, trong lo sợ, trong nghi nan, bạn hãy tưởng nhớ Đức Ma-ri-a, hãy kêu cầu Đức Ma-ri-a. Chớ gì Người không rời khỏi miệng, không rời khỏi lòng bạn và, để bạn được lời cầu nguyện của Người trợ giúp, bạn đừng bỏ qua tấm gương đời sống của Người. Khi theo Người, bạn không trệch đường, khi cầu xin Người, bạn không thất vọng, khi tưởng nhớ đến Người, bạn không lầm lạc ; nếu có Người cầm tay, bạn không vấp ngã, có Người che chở, bạn không sợ hãi, có Người dẫn đường, bạn không vất vả, có Người hỗ trợ, bạn sẽ tới bến, và như vậy, nơi chính mình, bạn sẽ cảm nghiệm cách chí lý biết bao câu nói : Tên của Trinh Nữ là Ma-ri-a.

Share:

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2025

32 Câu Nói Truyền Cảm Hứng của Thánh Pier Giorgio Frassati

Pier Giorgio Frassati là một vị thánh trẻ của thời đại chúng ta, đã sống một đời sống đầy cảm hứng. Dưới đây là một số những câu nói của thánh nhân. 

Bác ái / Việc từ thiện

1. Trong một thế giới lạc xa Thiên Chúa thì không có bình an, mà cũng thiếu vắng lòng bác ái, tức là tình yêu chân thật và hoàn hảo.

2. Không gì đẹp hơn tình yêu. Thật vậy, đức tin và niềm hy vọng sẽ chấm dứt khi ta chết, còn tình yêu – nghĩa là bác ái – sẽ tồn tại mãi mãi; thậm chí, tôi nghĩ nó sẽ còn sống động hơn nữa trong đời sau!

Giáo Hội

3. Thời đại chúng ta đang trải qua thật khó khăn vì Giáo Hội đang bị bách hại dữ dội. Nhưng các bạn trẻ can đảm và tốt lành đừng sợ điều nhỏ nhặt này; hãy nhớ rằng Giáo Hội là một tổ chức thiêng liêng và không thể chấm dứt. Giáo Hội sẽ tồn tại cho đến ngày tận thế. Cửa hỏa ngục cũng không thắng nổi Giáo Hội.

4. Tôi hy vọng nhờ ơn Chúa, tôi sẽ tiếp tục theo đuổi những lý tưởng Công Giáo này, để một ngày nào đó, theo ý Chúa muốn, tôi có thể bảo tồn và quảng bá những chân lý ấy.

Thánh Thể

5. Chúa Giêsu, vì tình yêu vô biên dành cho nhân loại, đã muốn hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, như Đấng An Ủi chúng ta và như Bánh nuôi linh hồn.

6. Khi bạn được bừng cháy hoàn toàn bởi lửa Thánh Thể, bạn sẽ có thể ý thức hơn để tạ ơn Thiên Chúa, Đấng đã gọi bạn trở thành thành viên trong gia đình Ngài.

7.Chúa Giêsu ở cùng tôi. Tôi chẳng có gì phải sợ.

Lời Đàm Tiếu

8. Không cần để tâm đến chuyện đàm tiếu, càng không nên tự làm khổ mình vì những kẻ có lẽ chưa bao giờ biết sự thật là gì.

Hạnh Phúc

9. Hạnh phúc đích thực không nằm trong những thú vui trần thế hay của cải vật chất, mà ở trong bình an lương tâm – điều ta chỉ có được khi tâm hồn và trí óc trong sạch.

10. Mỗi ngày trôi qua, tôi lại say mê núi non hơn nữa… Tôi ngày càng quyết tâm leo núi, chinh phục những đỉnh cao hùng vĩ, để cảm nhận niềm vui trong sáng chỉ có thể tìm thấy trên núi cao.

11. Mỗi ngày tình yêu của tôi dành cho núi non càng lớn mạnh. Nếu việc học cho phép, tôi sẽ dành cả ngày ở núi để chiêm ngắm sự vĩ đại của Đấng Tạo Hóa trong bầu không khí tinh khiết ấy.

12. Thật dại dột cho ai chạy theo thú vui trần thế, bởi chúng luôn chóng qua và mang lại nhiều đau khổ. Niềm vui đích thực duy nhất là niềm vui phát xuất từ đức tin.

13. Một người Công Giáo không thể không vui mừng; sự buồn sầu phải bị loại trừ khỏi tâm hồn. Đau khổ không phải là buồn sầu – vì buồn sầu vốn là căn bệnh tệ hại nhất. Căn bệnh này hầu như luôn bắt nguồn từ vô thần; nhưng cùng đích mà ta được dựng nên dẫn dắt ta trên đường đời, dù có đầy gai góc, nhưng không buồn bã. Ngay cả trong đau khổ, niềm vui vẫn hiện hữu.

Sự Thánh Thiện

14. Chung quanh người bệnh và người nghèo, tôi thấy một ánh sáng đặc biệt mà chúng ta không có.

15, Thật giàu có biết bao khi chúng ta có sức khỏe! Chúng ta có bổn phận đặt sức khỏe của mình để phục vụ cho những người không có nó.

16. Hãy học để mạnh mẽ trong tinh thần hơn là trong cơ bắp. Nếu được như vậy, bạn sẽ là những tông đồ đích thực của niềm tin vào Thiên Chúa.

17. Đức tin mà tôi nhận lãnh khi chịu phép Rửa nói rõ ràng với tôi rằng: một mình bạn sẽ chẳng làm được gì, nhưng nếu bạn lấy Thiên Chúa làm trung tâm mọi hành động của bạn, bạn sẽ đạt được mục đích.

18. Chúng ta phải hy sinh tất cả / mọi sự để có tất cả (theo nghĩa có Chúa là có tất cả): tham vọng của ta, thậm chí toàn bộ bản thân ta, cho lý tưởng của Đức Tin.

19. Sống mà không có đức tin, không có gia sản để bảo vệ, không ngừng chiến đấu cho sự thật – thì chẳng phải là sống, mà chỉ là đi theo dòng đời; ta không bao giờ được phép chỉ đi theo dòng đời.

20. Xin cho bình an ngự trị trong tâm hồn bạn… bất cứ món quà nào khác mà ta sở hữu trong đời này chỉ là phù vân, cũng như tất cả những sự vật trần gian đều phù vân.

Niềm Hy Vọng

21. Khi Thiên Chúa ở cùng chúng ta, ta chẳng phải sợ bất cứ điều gì.

22. Tôi nghĩ hòa bình còn lâu mới đến. Nhưng đức tin dạy ta rằng ta luôn phải hy vọng rằng một ngày nào đó ta sẽ được tận hưởng nó.

23. Mỗi ngày qua đi, tôi càng xác tín hơn sự xấu xí của thế giới, càng thấy nhiều đau khổ, và thật đáng buồn, người tốt lại thường chịu khổ nhiều nhất. Trong khi đó, chúng ta – những người đã nhận lãnh bao ơn lành của Thiên Chúa – lại đền đáp Chúa cách rất tệ bạc. Thực tại kinh khủng này ám ảnh tâm trí tôi; khi học hành, đôi lúc tôi tự hỏi: liệu tôi có tiếp tục đi đúng đường không? Liệu tôi có đủ sức bền chí đến cùng không? Đối diện với nỗi nghi ngờ này, đức tin mà tôi đã lãnh nhận trong Bí tích Rửa tội trấn an tôi: tự sức mình, tôi sẽ chẳng làm được gì, nhưng nếu đặt Thiên Chúa làm trọng tâm mọi hành động, tôi sẽ đạt tới đích.

Cầu Nguyện

24. Trong lời cầu nguyện, linh hồn vượt lên trên những nỗi buồn sầu của cuộc sống.

25. Tôi khẩn xin bạn hãy cầu nguyện cho tôi một chút, để Thiên Chúa ban cho tôi một ý chí sắt đá, không lung lay và không thất bại trong các công trình của Ngài.

Sự quan phòng của Chúa

26. Trong kế hoạch tuyệt vời của Thiên Chúa, sự Quan Phòng thần linh thường dùng cả những cành cây nhỏ bé nhất để thực hiện những công việc tốt lành.

Mục Đích

27. Chúng ta, nhờ ơn Thiên Chúa là người Công Giáo, không được phung phí những năm tháng đẹp nhất của đời mình như bao bạn trẻ bất hạnh khác, những người chỉ lo hưởng thụ những điều gọi là tốt đẹp của đời, nhưng thật ra lại là nguồn gốc của sự suy đồi trong xã hội hôm nay.

28. Xã hội hiện đại đang chết chìm trong nỗi đau khổ của đam mê con người và đang xa dần mọi lý tưởng của tình yêu và hòa bình. Người Công Giáo – chúng ta và cả bạn – phải mang lại làn gió tốt lành mà chỉ có thể phát xuất từ niềm tin vào Đức Kitô.

29. Đây là một cuộc chiến khó khăn, nhưng chúng ta phải nỗ lực để chiến thắng và để tìm lại con đường Đa-mát nhỏ bé của mình, hầu tiến bước về đích đến mà tất cả chúng ta phải tới.

Đau Khổ

30. Điều rõ ràng là đức tin là chiếc neo duy nhất của ơn cứu độ và chúng ta phải bám chặt lấy nó: nếu không có đức tin, đời ta sẽ ra sao? Chẳng là gì cả, hay đúng hơn là uổng phí, bởi vì trong đời chỉ có đau khổ, và đau khổ mà không có đức tin thì không thể chịu đựng nổi. Nhưng đau khổ được nuôi dưỡng bởi ngọn lửa đức tin thì trở nên điều tuyệt đẹp, vì nó tôi luyện linh hồn để đối diện với đau khổ.

31. Đời sống chúng ta, để thực sự Kitô hữu, phải là một sự từ bỏ liên lỉ, một sự hy sinh liên lỉ. Nhưng điều này không khó, nếu ta nghĩ rằng những năm ngắn ngủi chịu đau khổ ở đời này chẳng đáng gì so với hạnh phúc vĩnh cửu, nơi niềm vui sẽ không đo lường được và không bao giờ cùng tận, nơi ta sẽ có sự bình an khôn lường.

32. Đức tin giúp chúng ta chịu đựng những gai góc đan xen trong đời sống mình.

Nguồn The Diocese of Westminster Youth Ministry

Share:

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2025

Đòi hỏi của người môn đệ của Chúa Giêsu -- Chúa Nhật thứ XXIII Mùa Thường niên, năm C

Ai không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được. (Luca 14:25-33)

Nhiều người Kitô hữu sẽ cảm thấy đoạn Phúc âm này quá cực đoan; Chúa Giêsu không cho phép chúng ta thỏa hiệp chút nào. Ngài không cho phép tồn tại hai cấp độ Kitô hữu — những người sẵn sàng từ bỏ và khước từ tất cả, kể cả những điều thân yêu nhất vì danh Đức Ki-tô, không chỉ là toàn bộ tài sản của họ mà còn chính bản thân họ và những người họ yêu thương nhất, gia đình của họ và những người không sẵn sàng. Chúa Giêsu đang nói điều này với người Do Thái — dân tộc trong mọi dân tộc trên thế gian vốn có lòng kính trọng sâu sắc nhất đối với sự thánh thiêng của gia đình và đã từng nhận được mạc khải thiêng liêng về điều đó từ chính Thiên Chúa.

Người Kitô hữu phải rõ ràng về điều này, cũng như người Do Thái và người Hồi giáo. Lời cầu nguyện căn bản nhất của người Do Thái là Shema: “Hỡi Israel, hãy nghe đây! Đức Chúa là Thiên Chúa chúng ta, Đức Chúa là duy nhất” (Đnl 6,4). Lời cầu nguyện căn bản nhất của người Hồi giáo, phần đầu của Shahadah (tín điều Hồi giáo), là: “Không có thần linh nào ngoài Thiên Chúa.” Chúa Giêsu cũng nói điều tương tự: rằng điều răn thứ nhất và lớn nhất chính là điều răn thứ nhất và lớn nhất: phải yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực của bạn; rằng tội đầu tiên và tội tệ hại nhất chính là tội thờ ngẫu tượng — tức là tôn vinh bất cứ điều gì khác ngoài chính Thiên Chúa lên hàng đầu trong đời sống chúng ta, dù điều đó có tốt đẹp, cao cả hay thánh thiện đến đâu.

Trong tâm trí của con người hiện đại, điều này bị coi là “cuồng tín tôn giáo.” Kiểu suy nghĩ này cho rằng: “Tôn giáo là một điều tốt, nhưng đừng làm quá lên.” Nhưng đó chính là điều ma quỷ mong muốn: một chút tôn giáo, nhưng đừng quá nhiều; một liều nhẹ, đủ để trở thành một loại vắc-xin để cho là tôi có tôn giáo. Người theo chủ nghĩa vô thần chân thành, mãnh liệt, là một mối nguy đối với ma quỷ, vì họ đặt câu hỏi về Thiên Chúa vào trọng tâm, dù câu trả lời có thể là sai. Những người vô thần có tỷ lệ hoán cải rất cao. Những tội nhân lớn cũng vậy, vì đam mê của họ, khi được hoán cải, có thể khiến họ trở thành những vị thánh vĩ đại. Việc quay đầu một chiếc xe đang chạy nhanh sai hướng còn dễ hơn là khởi động một chiếc xe đang kẹt cứng.

Bệnh đậu bò là một loại virus rất giống với bệnh đậu mùa, và nó hoạt động như một loại vắc-xin chống lại đậu mùa. Chỉ muốn một chút tôn giáo thì cũng giống như vắc-xin chống lại điều gây chết ngạt cho ma quỷ: vắc-xin chống lại sự trung thành tuyệt đối, vô hạn, không giới hạn, không thương lượng đối với Đức Giêsu Kitô như là Chúa, là Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ của chúng ta — và là ý nghĩa toàn vẹn của đời sống chúng ta, là niềm hy vọng trọn vẹn cho hạnh phúc và niềm vui của chúng ta.

Chúa Kitô cảnh báo chúng ta chống lại thứ tôn giáo dạng “tiêm phòng”. Lời quảng cáo của Ngài không phải là: “Hãy có thêm Ta vào cuộc sống của con, thêm Ta vào danh sách bạn bè trên Facebook của con.” Nhưng là: “Nếu con muốn theo Ta, con phải sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, bất cứ điều gì vì Ta. Ta chỉ có thể là tất cả hoặc không là gì đối với con, chứ không thể là một điều gì đó giữa các điều.”

Tất nhiên, nếu bạn chọn Ngài làm Chúa tuyệt đối, Ngài sẽ gửi bạn trở về với gia đình bằng tình yêu lớn lao hơn, và có thể trở về với của cải của bạn với sự biết ơn sâu sắc hơn — nhưng cũng với một thái độ dứt bỏ, sẵn sàng từ bỏ chúng nếu Ngài muốn. Bởi vì của cải có thể trở thành thần tượng của bạn, và ngay cả gia đình bạn cũng có thể trở thành thần tượng của bạn (nếu họ chống lại sự hoán cải và lương tâm của bạn, và bạn vâng lời họ thay vì vâng lời Thiên Chúa); và điều đó sẽ làm tổn hại mối quan hệ của bạn với họ, bởi vì nó sẽ trở thành sự lệ thuộc. Thờ ngẫu tượng là một dạng nghiện.

Thật ra, việc bạn từ chối đặt gia đình làm vị thần trên hết của bạn sẽ giải thoát bạn để bạn yêu họ nhiều hơn. Bởi vì mọi sự nghiện ngập, mọi sự thờ ngẫu tượng, mọi sự tôn thờ bất cứ điều gì như Thiên Chúa mà không phải là Thiên Chúa, sẽ luôn tự phá vỡ và hủy hoại chính nó. Nếu bạn đặt điều thứ hai lên trước, bạn sẽ đánh mất không chỉ điều thứ nhất — là Thiên Chúa — mà còn cả điều thứ hai khi bạn biến nó thành thần tượng. Việc tìm kiếm khoái lạc trong ma túy sẽ hủy diệt khoái lạc; nghiện rượu sẽ hủy hoại niềm vui uống rượu; lòng tham sẽ phá hủy niềm vui nhỏ nhoi mà tiền có thể mua; dục vọng ích kỷ sẽ hủy hoại niềm vui lớn lao hơn của tình yêu vô vị lợi; và việc thần tượng hóa bất kỳ người phàm nào, kể cả gia đình, sẽ khiến cái chết của họ trở thành cái chết của Thiên Chúa, cái chết của mọi hy vọng, ý nghĩa và hạnh phúc đối với bạn.

Chúa Giêsu không phải là một bạo chúa; Ngài là nhà tâm lý học vĩ đại nhất thế gian. Ngài biết bí quyết của hạnh phúc và đau khổ, của tự do và nô lệ. Vì lợi ích của chúng ta, Ngài cảnh báo chúng ta đừng thờ lạy các ngẫu tượng, mà ngẫu tượng phổ biến và ẩn giấu nhất chính là bản thân chúng ta. Ngay cả Chúa Giêsu cũng không thờ chính mình; Ngài tôn thờ Chúa Cha. Các ngôi vị trong Ba Ngôi hoàn toàn vô vị lợi, và Thiên Chúa chỉ yêu cầu chúng ta thực hành những gì chính Ngài thực hành: tình yêu quên mình, tình yêu hiến thân. Chúa Giêsu chỉ giảng điều mà chính Ngài đã thực hành, và Ngài chỉ yêu cầu chúng ta thực hành điều mà chúng ta giảng dạy. Nếu chúng ta rao giảng Chúa Giêsu, nếu chúng ta nói rằng mình là Kitô hữu — thì đây là thỏa thuận: Hãy trao cho Ngài mọi sự. Hãy tin tưởng Ngài trong mọi sự.

Cả đời sống bạn, cái chết, sự tỉnh táo của bạn, hạnh phúc của bạn, hy vọng của bạn cho cuộc đời này và đời sau, đời sống tình dục, tài chính, gia đình, giải trí của bạn, thân xác, trí tuệ bạn, linh hồn, cảm xúc của bạn, tự do, quyền lợi của bạn, thời gian của bạn, quá khứ, hiện tại và tương lai của bạn — hãy trao cho Ngài ngay bây giờ, không điều kiện, không ràng buộc, không chú thích với chữ nhỏ hay chữ in bé. Hãy nói và thực sự muốn rằng: “Xin cho ý Cha được thể hiện,” và sau đó đừng né tránh. Hãy làm điều đó ngay bây giờ, trong vòng sáu mươi giây tới. Tôi thách bạn. Chúa Giêsu cũng thách thức bạn.-- Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle C)

Share:

Tiêu đề

Blog Archive

Labels

Blog Archive