Thứ Hai, 29 tháng 7, 2024

Liệu có gì sai trong việc tìm kiếm dấu hiệu từ người đã khuất?

Xin chào, tôi là cha Mike Schmitz, cho kênh Ascension Presents.

Tôi hay nói chuyện với những người mới mất người thân. Người họ yêu thương đã ra đi. Họ sẽ chỉ ra một vài điều đã xảy ra sau khi người đó mất, và coi đó như một dấu chỉ từ người đó rằng người đó đã an nghỉ. Tôi đã được hỏi khá nhiều là liệu điều đó có được phép không.

Cho bản thân tôi, mẹ tôi mất một năm rưỡi trước, vậy tôi có nên tìm kiếm những dấu chỉ cho thấy rằng mẹ tôi đã an nghỉ không? Trong tháng vừa qua, tôi đã trong một tình trạng mà, tôi không phải chịu nỗi đau mất mát người thân đâu, nhưng tôi có vấn đề sức khỏe. Tôi biết cảm giác cầu nguyện trong tuyệt vọng, như “Lạy Chúa, con sẽ làm tất cả mọi thứ để không phải chịu nỗi đau này nữa. Con sẽ làm tất cả để chữa nỗi đau này.” Tương tự, tôi có thể hiểu cảm giác đau đớn đến ngộp thở, đến mức một người phải nói “Con sẽ làm bất cứ điều gì, xin hãy cho con một dấu hiệu rằng người đó đã an nghỉ, một dấu hiệu rằng chết không phải là hết.”

Tôi có một chút xíu sự thấu hiểu cho tấm lòng tuyệt vọng đó. Đó là một trái tim tan vỡ, đang khao khát một dấu hiệu rằng người họ yêu thương đã an nghỉ. Vậy thì câu hỏi là, tôi có thể tìm kiếm không? Những dấu chỉ này là thật hay giả? Tôi sẽ trình bày vài điều.

Đầu tiên, tôi muốn nói là, xét về mặt nào đó, không có gì sai với việc nhìn thấy dấu chỉ ở một hiện tượng nào đó. Tôi đã nghe thấy những câu chuyện như này, nếu bạn đang đoán câu chuyện này của bạn thì không phải đâu, có quá nhiều câu chuyện tương tự thế này.

Có chuyện là: “Bố tôi rất thích chim chủ giáo, hoặc bố thích chim xanh. Sau khi ông mất, có những con chim xanh đã đầu ngoài cửa sổ. Chim này chưa bao giờ đậu trước cửa sổ nhà tôi, nhưng chúng đến vài ngày, và tôi hiểu rằng ông đã an nghỉ.”

Tôi nhớ nhiều năm trước, có người nói rằng khi họ nhìn lên một con số trên đồng hồ điện tử, họ sẽ nhớ đến người con đã mất của họ. Tôi nghĩ rằng điều đó không có gì sai. Không hề sai khi bạn nhìn lên con số trên đồng hồ và nghĩ về người con đã mất. Ý của tôi là, chúng ta luôn phải cẩn thận, vì chúng ta đang tiếp xúc với trái tim của con người, và đặc biệt là trái tim họ đang đau khổ.

Ta có thể nhìn thấy chữ số trên đồng hồ, hoặc con chim xanh hoặc bất cứ điều gì, đó có thể là dấu chỉ, một lời nhắc nhở ta hãy biết ơn, hoặc nhắc nhở ta cầu nguyện.

Người mẹ này đã mất con mình. Cô ấy thấy dấu chỉ trên đồng hồ và có thể nói: “Ừm, tôi đã không được ở bên con tôi lâu dài, nhưng tôi đã được ở bên con trong khoảng thời gian ngắn. Tôi sẽ dành ít phút để nghĩ về lời nhắc nhở này, nó có lẽ là một chút an ủi cho trái tim tôi. Mỗi khi tôi nhìn thấy con số đó, tôi nhớ rằng con tôi đã ở đây. Có gì đó quan trọng ở đó. Điều này là tốt, kể cả khi hiện tại tôi không hề biết ơn. Đó là lời nhắc nhở. Cả thế giới đều đã lãng quên và đi bước nữa. Nhưng tôi nhìn vào con số đó, và tôi nhớ rằng con tôi đã ở đó”. Hoặc “tôi nhìn con chim blue jay, nó khiến tôi nhớ đến bố tôi, hoặc mẹ tôi, hoặc ai đó. Nó là lời nhắc nhở để tôi cầu nguyện cho họ.” Mỗi khi tôi nhìn thấy con chim cổ đỏ, tôi sẽ cầu nguyện cho ông nội, hoặc cầu nguyện người nào mà tôi đã mất. Đó là một lời nhắc nhở tuyệt vời.

Đôi khi trong cuộc sống, ta có những dấu hiệu, tình huống khiến ta nhận ra: Chúa, Ngài đang hiện diện ở đây. Vì Thiên Chúa thực sự hiện diện. Đây là sự thật. Vậy nên tôi nghĩ không có gì sai trong việc kết nối một dấu hiệu nào đó với bi kịch này, hoặc dấu hiệu này với tôi và người đã mất.

Vì Thiên Chúa quan tâm. Khi ta đau khổ, Thiên Chúa có quan tâm. Ngài không hề bơ ta. Ngài không phải là một vị thần ngoài đó không hề quan tâm đến nỗi đau của ta. Chúng ta thờ một Thiên Chúa đã trải nghiệm những đau thương.

Chúa Giêsu trong Phúc âm của Gioan chương 11, khi Chúa đến mộ của Ladarô, người bạn mà Ngài yêu mến. Ladarô đã chết nhưng Chúa Giêsu biết Ngài sẽ cho Ladarô sống lại từ cõi chết. Thế mà Chúa Giêsu đứng trước mộ của Ladarô và Ngài khóc.

Tôi không nói rằng những dấu hiệu nhỏ này, đừng để ý đến nó, đừng nghĩ đến nó, thật là những sự vớ vẫn. Tôi không hề có ý đó. Vì Chúa quan tâm đến nỗi đau buồn của bạn. Trái tim Chúa tan vỡ khi trái tim bạn tan vỡ. Hãy biết đó là vì Chúa quan tâm đến bạn, bạn quan trọng đối với Ngài.

Đồng thời đây là điều cuối cùng và đây là lời lưu ý cho tất cả những gì tôi vừa nói. Đó là có sự nguy hiểm tiềm tàng khi gán cho một người đã khuất, điều gì có thể là hiện tượng tự nhiên, và chỉ là hiện tượng tự nhiên. Chẳng hạn như khi nói đó là từ ông nội, đó là từ dì Edna, từ ai khác.

Có thể là mối nguy hiểm khi gán những hiện tượng tự nhiên đó cho người đã khuất. Vì lúc này tôi có thể nghĩ họ đang "sống" độc lập khỏi Chúa. Không. Những người đã chết trong Đức Kitô, đều sống trong Đức Kitô. Nhưng tôi khi nghĩ đây là dấu hiệu của dì Edna, dấu hiệu này của chú Chuck… hãy cẩn thận, dì Edna và chú Chuck không có quyền tự mình làm điều đó. Nếu đó là dấu hiệu từ họ thì thực sự đó là dấu hiệu từ Chúa, không phải từ họ. Hãy nhớ rõ điều đó.

Thứ hai, chúng ta có thể bị lừa dối. Thực tế là chúng ta có thể bị lừa dối. Đây có thể không chỉ là hiện tượng tự nhiên nhưng còn có thứ của thần khí đen tối, của những thần khí ác độc, của ma quỷ và chúng có thể lừa dối chúng ta. Tôi không nói hết thảy mọi trường hợp là do ma quỷ. Nhưng chúng ta cần có khả năng phân định thần khí. Điều đó có nghĩa là có thần khí thánh thiện và có thần khí của sự dữ. Chúng ta cần có khả năng phân định điều đó. Tôi không muốn làm ai sợ hãi nhưng chỉ nói rằng chúng ta phải để ý.

Và cuối cùng...hay điểm thứ ba… có thể có sự nguy hiểm tiềm ẩn. Khi một người còn sống, và tất cả những dấu hiệu cho thấy là họ đã nói không với Chúa. Và vì tôi có một dấu hiệu là họ ổn, nên mọi thứ đó bị lờ đi. Chúng ta phải để ý đến điều người ấy thật sự nói, bằng những hành động và lời nói của họ.

Nếu bằng cuộc sống của mình, họ nói: Tôi từ chối Thiên Chúa, tôi từ chối Chúa Giêsu, tôi từ chối Giáo hội. Đó là dấu hiệu... cho thấy họ chối bỏ Chúa, họ chối bỏ Giáo hội, họ chối bỏ Chúa. Tôi không nói chúng ta biết ý định, động cơ của họ. Tôi không biết chút gì về điều đó. Chúa là Đấng duy nhất biết những điều đó.

Nhưng nếu tôi nói tôi biết những dấu hiệu này... nhưng có một con chim xanh ở cửa sổ, vì thế, tôi nghĩ linh hồn ấy được yên ổn. Tôi không có ý bác bỏ điều này nhưng đây là điều nguy hiểm: Đó là tôi sẽ từ chối tất cả những dấu hiệu của thực tế, những dấu hiệu cho thấy họ không muốn Chúa, chỉ vì con chim xanh đậu ở cửa sổ.

Điều đó sai ở chỗ nào? Tôi nghĩ điều sai lầm là nó coi thường sự cứu rỗi. Nó sai vì chúng ta không để ý đến sự thật là chúng ta sẽ lãnh nhận điều chúng ta chọn. Đó là Kitô giáo.

Nhờ ân sủng của Chúa, nếu chúng ta chọn thiên đàng, chúng ta sẽ có được Thiên đàng nhờ Chúa Giêsu. Nhưng vì công lý, nếu tôi chọn địa ngục, tôi sẽ có địa ngục vì công lý. Tôi không muốn loại bỏ những dấu hiệu của bất kỳ ai trên trái đất khi còn sống, để chọn những dấu hiệu nữa vời sau khi họ mất. Là Kitô hữu, chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta không cần dấu hiệu. Vì chúng ta có Chúa Giêsu và vì vậy, bất kể một người sống hay chết như thế nào, chúng ta cầu nguyện cho họ. Bởi vì chúng ta biết và không cần dấu lạ nào, chúng ta biết rằng Chúa Giêsu là Chúa của cả kẻ sống và kẻ chết.

Tất cả những ai chết trong Chúa Kitô, giờ đây sống trong Ngài nên tôi không cần phải có dấu lạ để nhắc nhở chúng ta về họ. Chúng ta chỉ cần cầu nguyện vì chúng ta không biết. Vì chúng ta không biết họ đang ở nơi nào, chúng ta nói với Chúa, Chúa ơi, Ngài biết và Ngài yêu họ. Nên con sẽ cầu nguyện cho họ.

Video hơi dài và tôi chỉ nói được những điều đó :) Cho Ascension Presents, tôi là Cha Mike. Xin Chúa chúc lành.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive