Thứ Năm, 17 tháng 7, 2025

Thánh lễ là về những gì Thiên Chúa làm cho ta

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca (10:38-42)

Khi ấy, Đức Giê-su vào một làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40 Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất, và sẽ không bị lấy đi.”

------

“Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi” là chuyện gì? Một số người cho rằng Mátta đang chuẩn bị một bữa ăn cầu kỳ, và Chúa Giêsu ngụ ý rằng chỉ một món đơn giản là đủ rồi. Có thể đúng là vậy. Nhưng Kinh Thánh có nhiều tầng ý nghĩa. Ở một mức độ sâu xa hơn, “Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi” ấy chính là sự hiệp thông với Thiên Chúa. Đó thực sự là điều quan trọng duy nhất, và cũng là điều duy nhất chúng ta sẽ làm và tận hưởng trong cõi đời đời. Việc quá bận rộn đã khiến Mác-ta đánh mất sự hiệp thông với Chúa Giêsu. Vì mải phục vụ, cô đã không dành thời gian nào để ở bên Người.

... Maria dường như hiểu điều này, khi cô ngồi dưới chân Chúa Giêsu. Về cô Maria, chúng ta có thể áp dụng một cách diễn giải sâu sắc của một đoạn văn Cựu Ước quan trọng. Sau khi giao ước Xi-nai được thiết lập trong Xuất Hành 24:1–8, các vị lãnh đạo Israel đã lên núi Sinai và dùng bữa với Thiên Chúa: “Họ được chiêm ngưỡng Thiên Chúa, và sau đó họ ăn uống.” (Xh 24,11). Một số rabbi thời xưa hiểu câu này là: “Họ chiêm ngắm Thiên Chúa, và chính bằng cách đó mà họ ăn và uống.” Nói cách khác, Thị kiến chân phúc (tức là chiêm ngưỡng Thiên Chúa trong cõi vinh quang) chính là lương thực nuôi dưỡng họ. Chúng ta có thể áp dụng điều này cho Maria: trong khi Mác-ta lo chuẩn bị bữa ăn thể lý, thì Maria chiêm ngắm Chúa Giêsu, và điều đó đã là lương thực đủ cho cô. Chúng ta có thể liên quan điểm này với việc Chầu Thánh Thể.

Chúa nhật này, chúng ta nghe những lời ấy được công bố trong Thánh lễ, trong bữa tiệc Giao ước của chúng ta với Thiên Chúa đang hiện diện trong Mình và Máu Chúa Giêsu. Nhưng chúng ta cần nhớ rằng: Thánh lễ không phải là điều chúng ta làm cho Thiên Chúa, cũng không phải là bữa ăn mà chúng ta khoản đãi Người. Thánh lễ là điều Thiên Chúa làm cho chúng ta; chính Người là chủ bữa tiệc. Chúng ta không làm ơn cho Chúa khi đến nhà thờ ngày Chúa nhật hay bỏ vào giỏ dâng cúng vài đồng. Điều đó không làm được gì cho Thiên Chúa. Nó không làm tăng thêm phẩm giá, quyền năng hay vinh quang của Người. Chính Thiên Chúa đã làm ơn cho chúng ta khi chủ động khoản đãi một bữa tiệc mỗi Chúa nhật, trong đó Người hiến dâng chính mình làm của ăn, bằng hành vi hiệp thông thân mật nhất mà ta có thể tưởng tượng được.

Thánh lễ không xoay quanh những gì ta làm cho Thiên Chúa, mà là những gì Thiên Chúa làm cho ta. Trong Thánh lễ Chúa nhật này, chúng ta hãy cầu nguyện sốt sắng hơn để Thiên Chúa hoạt động trong tâm hồn ta: tha thứ tội lỗi ta, biến đổi cách suy nghĩ và hành động của ta, để chúng ta có thể trở nên giống như người công chính trong Thánh vịnh 15 –xứng đáng hiện diện trước thánh nhan Thiên Chúa – hay giống như Maria, người đã hiểu ra “Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi” và can đảm nói “không” với những xao lãng và áp lực, để có thể đắm mình trong sự hiện diện và giáo huấn của Chúa Giêsu. -- Dr. John Bergsma, The Word of the Lord: Reflections on the Sunday Mass Readings for Year C

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Tiêu đề

Blog Archive

Labels

Blog Archive