Lướt trên mạng, thấy video nói về những linh hồn ngay khi qua đời được vào thiên đàng mà không trải qua thời gian thanh luyện nên dịch lại một đoạn ngắn.
Các chốt máng cửa đàng đều mở toang, và đại dương ân sủng tràn đổ xuống cho linh hồn khiêm nhượng. Ôi xinh đẹp thay một linh hồn khiêm nhượng! Từ lòng họ, như một chiếc bình, một làn hương thơm rất lạ lùng êm dịu nghi ngút qua các tầng trời và tỏa đến Thiên Chúa, làm cho Thánh Tâm Người được thỏa nguyện. Thiên Chúa không tiếc gì với linh hồn ấy; họ có toàn quyền và có ảnh hưởng trên toàn thế giới. Thiên Chúa nâng linh hồn ấy lên ngai tòa của Người, họ càng tự hạ, Thiên Chúa càng cúi xuống với họ, cho họ phủ phê những hồng ân, và đồng hành bên họ từng phút giây với quyền toàn năng của Người. Linh hồn ấy được kết hợp sâu xa với Thiên Chúa. Ôi đức khiêm nhượng, hãy cắm rễ thật sâu vào toàn thể con người tôi. Ôi Đức Trinh Nữ cực tinh cực sạch và rất mực khiêm cung, xin giúp con đắc thủ được đức khiêm nhường.
Giờ đây, tôi hiểu được vì sao có ít thánh nhân đến thế: chỉ vì có quá ít linh hồn khiêm nhượng thẳm sâu. –NKLTX 1306
Hết lần này đến lần khác, Chúa Giêsu đã mạc khải cho thánh Faustina rằng khiêm nhường chính là mảnh đất nơi lòng thương xót của Ngài tuôn trào cách dồi dào nhất. Khiêm nhường không phải là sự yếu đuối. Không phải là sự tự ghét bản thân. Mà là một sự thừa nhận chân thành và thinh lặng về con người thật của chúng ta trước mặt Thiên Chúa: không xứng đáng, nhưng được yêu thương cách sâu sắc.
Trong nhật ký đoạn số 1563, Chúa Giêsu nói với Thánh Faustina: “Sự khốn cùng lớn lao nhất cũng không ngăn cản Ta kết hợp với một linh hồn, nhưng nơi đâu có kiêu ngạo, Ta sẽ không hiện diện ở đó.”
Hãy để câu nói ấy thấm vào lòng bạn.
Thiên Chúa không bị xúc phạm bởi quá khứ của bạn, cũng không bởi những vết thương của bạn, thậm chí không bởi những tội lỗi tái phạm của bạn. Nhưng khi sự kiêu ngạo đóng cánh cửa lại, lòng thương xót không thể bước vào.
Những linh hồn mà thánh Faustina thấy được vào thiên đàng ngay lập tức thường là những người giản dị, thầm lặng, không được người đời để ý. Nhưng sâu thẳm bên trong, họ sống trong sự thật. Họ biết rằng mình chẳng là gì nếu không có Thiên Chúa. Và chính vì thế, họ hoàn toàn cậy dựa vào Ngài.
Khiêm nhường không có nghĩa là nghĩ mình kém cỏi, mà là nghĩ về bản thân mình ít hơn. Đó là biết rõ sự thật về Thiên Chúa là ai, và để sự thật ấy định hình mọi thứ trong cuộc sống.
Những linh hồn ấy không tranh cãi với ân sủng, không cố gắng “mua” thiên đàng bằng công trạng. Họ phó thác trọn vẹn. Và chính vì thế, Chúa Giêsu đã mở cánh cửa thiên đàng cho họ ngay tức thì.
Và đây cũng là lời cảnh báo được ẩn chứa trong đó: Kiêu ngạo có thể làm trì hoãn cuộc hành trình của linh hồn bạn đến với thiên đàng. Dù bạn có cầu nguyện, có phục vụ, có tin, nhưng nếu kiêu ngạo vẫn bám víu, thiên đàng sẽ chờ, nhưng chưa mở ra ngay.
Chúa Giêsu đã nói với Thánh Faustina điều này, và trong một trong những đoạn nhật ký mạnh mẽ nhất, Thánh Faustina ghi lại lời Ngài:
“Các linh hồn tội lỗi nhất cũng sẽ đạt đến mức thánh thiện cao vời nếu như họ tín thác vào lòng thương xót của Cha.” -- NKLTX 1784





0 nhận xét:
Đăng nhận xét