Phần khác của cùng buổi phỏng vấn: Yêu mến Chúa thay đổi não bộ của bạn
Lời từ video
Lila: Nhờ bác sĩ cho chúng tôi biết về tình hình sức khỏe của trẻ em ngày nay so với khoảng một hoặc hai thập kỷ trước.
Dr. Sears: Vâng, trước hết, có một thuật ngữ trong tự điển y học gọi là “bệnh khởi phát ở người lớn” (adult onset diseases). Nhưng bây giờ từ đó không còn tồn tại nữa, vì trẻ em đang mắc phải những căn bệnh này.
Chúng tôi đang thấy bệnh tim mạch ở trẻ 10 tuổi, thấy huyết áp cao ở trẻ 10 tuổi, tiểu đường loại 2 hiện đã trở thành dịch bệnh nơi trẻ em. Và dự đoán, mà tôi hy vọng là sai, là: 50% trẻ em ngày nay rồi sẽ mắc bệnh tiểu đường, Alzheimer nữa.
Hôm qua tôi có ăn trưa với Tiến sĩ Vince Hartness, bác sĩ ấy là chuyên gia về Alzheimer, tác giả cuốn Anti-Alzheimer’s Prescription (Đơn thuốc chống Alzheimer). Tôi hỏi: “Vince, bệnh Alzheimer bắt đầu từ khi nào?” Ông ấy nói: “Từ tuổi vị thành niên.”
Lila: Làm sao điều đó có thể xảy ra?
Dr. Sears: Vì đó là lúc não bắt đầu thay đổi một chút. Vậy nên nếu bạn có Alzheimer, tiểu đường, ung thư... Ung thư hiện cũng đang ở mức cao kỷ lục ở trẻ em. Nhưng tin tốt là gì? Tin tốt là, Lila, tất cả những điều đó đều có thể phòng ngừa được.
Tôi không phải là người chuyên về số liệu thống kê, nhưng tất cả những gì chúng ta vừa nói đến đều là những vấn đề có thể được phòng ngừa, có thể được đảo ngược, và điều chỉnh được. Chúng ta có cách.
Ví dụ, khi một bệnh nhân đến phòng khám của tôi, hay khi họ đọc sách của chúng tôi, tôi muốn họ sau đó có một “bộ công cụ” trong tay, để họ có thể trao lại cho con cái mình, giúp các em không phải gánh chịu những căn bệnh đó về sau.
Lila: Vậy thì chúng ta hãy cùng khám phá “bộ công cụ” đó, vì tôi thực sự rất muốn biết! Tôi có một bé 5 tuổi, 3 tuổi và một bé 1 tuổi. Gia đình tôi đang ở giai đoạn khởi đầu của quá trình nuôi dạy con, và tôi biết nhiều người nghe chương trình này cũng là cha mẹ, hoặc những người chuẩn bị làm cha mẹ, hay là cô, chú, bác rất yêu thương trẻ em. Tất cả đều quan tâm sâu sắc đến sức khỏe của các em nhỏ.
Nhưng trước khi đi vào “bộ công cụ”, tôi phải hỏi điều này: Bác sĩ vừa nói rằng tỷ lệ ung thư đang ở mức cao nhất từ trước đến nay, rằng trẻ em ngày nay thậm chí đã mắc bệnh Alzheimer, rằng tỷ lệ tiểu đường ở trẻ chưa bao giờ cao đến thế. Và tự kỷ cũng là một vấn đề lớn.
Dr. Sears: Và cả ADHD (Rối loạn tăng động giảm chú ý) rữa. Rất nhiều thứ khác... Về ADHD (rối loạn tăng động giảm chú ý), chúng tôi có một cuốn sách tên là The A.D.D.
Có lần chúng tôi lên một chương trình của Today show, và người dẫn chương trình Katie hỏi Martha, vợ tôi: “Chị lấy thông tin cho cuốn sách The A.D.D. từ đâu vậy?” Và vợ tôi đã nói ngay trên truyền hình quốc gia rằng: “Đó là tự truyện của chồng tôi.” Vì đó là ví dụ điển hình cho việc chúng ta đang gắn nhãn "rối loạn" cho những đứa trẻ chỉ đơn giản là khác biệt.
ADHD được gọi là một “rối loạn” (disorder). Thuật ngữ “rối loạn” được dùng vì các bác sĩ không thể lập hóa đơn nếu một tình trạng không có có từ "rối loạn" trong đó. Nhưng thật sự thì chỉ là một số trẻ em thì sự khác biệt, một số trẻ em có cách não bộ vận hành khác với bình thường. Vì vậy, mục tiêu của chúng tôi là hướng dẫn và định hướng sự khác biệt đó và không phải là thay đổi các em.
Đây là điều tôi luôn nhấn mạnh khi nhắc đến ADHDr. Sears: Nó là sự khác biệt, không phải là "sai lệch".
Lila: Vậy theo bác sĩ, việc chẩn đoán tự kỷ và ADHD ngày nay gia tăng không hẳn là do có nhiều trẻ em thực sự mắc tự kỷ, ADD hoặc ADHD, tôi biết chúng khác nhau mà là do nhiều người đi chẩn đoán hơn? Một số người cho rằng thống kê có thể đã tồn tại từ chỉ là ngày nay chúng ta phát hiện và ghi nhận tốt hơn.
Dr. Sears: Tôi nghĩ là cả hai. Chúng ta đang chẩn đoán tốt hơn, phương pháp điều trị cũng hiệu quả hơn, chăm sóc y tế cũng tốt hơn. Nhưng điều chưa tốt hơn, là não bộ của trẻ em ngày nay.
Tôi luôn quay lại với não bộ vì đó cơ quan vĩ đại nhất. Và hiện nay, não bộ của trẻ em đang phát triển trong một thế giới bị ô nhiễm. Cho đến khi chúng ta thay đổi môi trường đó, chúng ta sẽ không thể chặn đứng được “dịch bệnh” tự kỷ. Sự việc là như vậy.
Lila: Bác sĩ muốn nói là rất nhiểu những vấn đề này, bao gồm tự kỷ, ADHD… phần lớn là do môi trường ô nhiễm, chứ không hẳn là do yếu tố di truyền được truyền qua các thế hệ. Mặc dù tôi đoán rằng, theo thời gian, các vấn đề môi trường cũng có thể thay đổi gen và những gì được di truyền. Nhưng dường như bác sĩ muốn nói, phần lớn là sự độc hại trong thế giới hôm nay. Có phải đồ nhựa gây nên sự độc hại không?
Dr. Sears: Chị vừa nhắc đến một từ kỳ diệu – "độc tố" (toxicity). Thật ra tôi thường hay mơ, và có lần tôi mơ một giấc mơ như thế này... Các bà mẹ luôn có cách để thay đổi mọi thứ. Hãy nhìn xem các bà mẹ đã thay đổi hoàn toàn môi trường sinh nở như thế nào.
Cách đây khoảng 30 năm, các bà mẹ bắt đầu nói: Đây là con tôi, là cơ thể tôi, là việc sinh nở của tôi. Tôi sẽ không sinh con trong mấy căn phòng vô trùng như phòng mổ nữa. Và kết quả là, nếu bệnh viện muốn tiếp tục làm dịch vụ sinh con thì phải thay đổi: phòng sinh hiện đại, bồn ngâm trong khi chuyển dạ, đủ thứ tiện nghi... Vì các bà mẹ đã đòi hỏi điều đó.
Tôi đã có một giấc mơ rằng hàng triệu bà mẹ cùng nhau diễu hành đến Washington và hô lên: ‘Hãy ngừng đầu độc con cái chúng tôi!’
Lila: Bác sĩ có giấc mơ đó khi nào?
Dr. Sears: Khoảng một năm trước. Tôi vẫn thường mơ như thế: Hãy ngừng đầu độc con cái chúng tôi. Ngừng tiếp tục sử dụng những chất diệt cỏ (trong rau củ) con cái chúng tôi đang ăn vào. Hãy ngừng đưa vào cơ thể chúng những thứ nhân tạo. Vì vậy, đó là giấc mơ của tôi: Rằng cuối cùng, các bà mẹ sẽ chiến thắng. Rằng họ sẽ nói: Tôi sẽ không mua thứ đó cho đứa con yêu quý của tôi rồi nó ăn vào não nó. Các bà mẹ có uy quyền.
Lila: Tôi là một người mẹ, chắc rằng rất nhiều bà mẹ, và các bố đang nghe, bác sĩ sẽ nói gì… tôi biết là chúng ta sẽ nói đến “hộp dụng cụ” (toolbox), theo bác sĩ, đâu là 5 chất độc hại hàng đầu chất ô nhiễm, những thứ độc hại, bác sĩ đã nói đến thuốc diệt cỏ trong rau quả mà con cái chúng ta sẽ ăn vào, những thức ăn không là hữu cơ... tôi không biết hết. Tôi rất muốn nghe quan điểm của bác sĩ về điều đó. Theo bác sĩ, những thủ phạm chính là những thứ nào?
Dr. Sears: Thuốc diệt cỏ là số một. Họ phun để tiêu diệt cỏ dại, còn cây trồng thì phát triển tốt hơn nhờ đó họ kiếm được tiền. Những tác nhân khác có thể là: Chất tạo ngọt nhân tạo, như aspartame, phải loại bỏ ngay.
Lila: Còn Stevia thì sao?
Định hình vị giác của trẻ
Dr. Sears: Stevia là thì ổn, thứ stevia tốt.
Nhân tiện nhắc đến điều đó, một trong những điều chúng tôi dạy các bậc cha mẹ là cái gọi là: Sớm định hình vị giác của trẻ (shaping young tastes). Trẻ em ngày nay đang được định hình vị giác thiên về đường, đó là lý do vì sao người ta thêm rất nhiều chất tạo ngọt. Trẻ em không được ăn thực phẩm thật nữa. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu với bệnh nhân bằng một điều mà tôi gọi là bài giảng nhỏ về việc định hình vị giác sớm, shaping young tastes / định hình vị giác sớm.
Bắt đầu khi trẻ được 6 tháng tuổi, tức là khi bắt đầu ăn dặm sau khi bú mẹ. Tôi nói với các bậc cha mẹ: Giờ là lúc bạn muốn con mình phát triển một vị giác tự nhiên với thực phẩm thật, chứ không phải thực phẩm nhân tạo. Và vì vậy, chúng tôi bắt đầu bằng quả bơ.
Đó là món đầu tiên. Thìa đầu tiên tốt nhất chính là ngón tay của mẹ, vì mềm mại và em bé đã quen với điều đó rồi. Chúng tôi bắt đầu bằng bơ (avocado), khoai lang,... Và đến 7 tháng tuổi, chị nghĩ đâu là thức ăn số một, trên hành tinh này, món ăn bổ dưỡng nhất mà chị có thể bắt đầu cho bé ăn để hình thành khẩu vị cho bé? Chị đoán xem là món gì?
Lila: Ngoài bơ và khoai lang? Ngoài bơ ra... Tôi muốn trả lời cho đúng. Thứ này là trái cây hay rau củ?
Dr. Sears: Chưa đâu, tôi sẽ cho chị một gợi ý: nó bơi dưới biển.
Lila: Cá hồi!
Dr. Sears: Đúng rồi! Cá hồi. Chị thử tra Google xem giá trị dinh dưỡng của cá hồi, chị sẽ thấy 10 dưỡng chất chỉ trong khoảng 250 calo, một nắm nhỏ cá hồi thôi, và tất cả những dưỡng chất đó đều có lợi cho sự phát triển trí não và hệ miễn dịch của trẻ sơ sinh. Giống như sữa mẹ giúp phát triển não bộ, hệ miễn dịch, hệ vi sinh đường ruột... thì cá hồi cũng vậy. Vì thế, chúng tôi bắt đầu với cá hồi. Chúng tôi có một câu châm ngôn nhỏ: Cá hồi lúc 7 tháng tuổi, cá hồi hoang dã từ Alaska. Đó là hình thành khẩu vị sớm (shaping young taste).
Tự làm đồ ăn dặm cho con, không mua đồ ăn sẵn, để trẻ lớn lên với khẩu vị dành cho thực phẩm thật.
Tôi muốn thú tội điều này: tôi dùng phòng khám của mình như một phòng thí nghiệm nhỏ để quan sát. Và tôi phát hiện ra rằng, nhiều bà mẹ đến và nói: Chúng tôi có bốn đứa con, và đây là đứa đầu tiên tôi kiên trì cho ăn thực phẩm thật ngay từ đầu. Bây giờ cháu 5 tuổi rồi và cháu ăn được cá hồi, rau củ, tất cả những thứ mà các anh chị nó không chịu ăn bởi vì tôi đã bắt đầu từ sớm với thực phẩm thật.
Trẻ em được hình thành khẩu vị từ thực phẩm thật, nếu sau đó đi dự tiệc, và được dọn đồ ngọt nhân tạo gì đó, các bé sẽ về nhà nói: Yucky! Yucky! Yucky!" vì miệng và bụng của bé đã quen với thực phẩm thật, nên khi gặp thứ gì đó không phải là thức ăn thật, phản ứng của bé là “Không, cái này không hợp với mình”. Đây là việc hình thành khẩu vị sớm là một công cụ dạy con cực kỳ hiệu quả.
Lila: Tôi phải hỏi thêm, vì chúng ta đang nói về chủ đề này: Nếu tôi dùng bột mì hữu cơ, đường hữu cơ, nướng bánh quy, làm bánh cà phê chẳng hạn... tôi chỉ đang nói về bản thân thôi. Tôi thường làm nó. Rồi tôi cho em bé 1 tuổi ăn một chút, bác sĩ có đồng ý với việc cho đứa bé dưới 1 tuổi, ăn đường mía (cane sugar)không? Ở độ tuổi nào thì có thể ăn bánh ngọt, donut?
Dr. Sears: Các bé sẽ gặp những thứ đó ở trường học, ở các bữa tiệc. Bạn không cần phải giới thiệu những thực phẩm đó. Nếu muốn ngọt, hãy cho một chút mật ong vào. Tôi đôi khi uống nước với mật ong trước khi đi phỏng vấn vì tôi cần dinh dưỡng. Nhưng điều quan trọng vẫn là: khẩu vị thật, vị ngọt tự nhiên.
Epigenetics / Di truyền học biểu sinh
Dr. Sears: Chị có nói đến di truyền... Con của chúng tôi, đứa thứ bảy, chúng tôi đặt số cho mỗi đứa con. Chúng tôi thường đùa với nhau, Bố quên tên con rồi, nhưng con là số bảy. Đứa con số bảy của chúng tôi là Steven, cháu đến với gia đình chúng tôi với một khuyết tật bẩm sinh, hội chứng Down, một biến thể di truyền.
Tôi còn nhớ ngày Steven chào đời, Martha (vợ tôi) và tôi nói rằng: Con mình có một điểm khác biệt về di truyền. Và tôi bắt đầu tìm hiểu về điều đó.
Thuật ngữ là biểu sinh học: epigenetics. Chúng ta không thể thay đổi gen của cháu, cháu sẽ luôn có thêm một nhiễm sắc thể, điều đó không thay đổi được.
Nhưng... biểu sinh học có nghĩa là bạn có thể thay đổi cách các gen hoạt động. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu cho cháu ăn tất cả các loại thực phẩm lành mạnh và tự nhiên.
Martha đã cho con bú sữa mẹ trong ba năm; điều này rất khó, bởi vì những đứa trẻ như vậy không bú được. Cháu ăn thức ăn thật, và ăn cá hồi lúc bảy tháng tuổi. Hai ngày trước tôi ăn trưa với cháu, và cháu nói: “Bố, gọi cho con một phần cá hồi nhé.” Cháu 35 tuổi rồi, và là đứa con khỏe mạnh nhất. Cháu tham gia mọi môn thể thao.
Căn bệnh ngồi lì
Dr. Sears: Bởi vì chúng ta cần sự vận động. Ngày nay, trẻ em mắc phải thứ mà tôi gọi là “căn bệnh ngồi lì”, có lẽ lát nữa chúng ta sẽ nói thêm về điều này, rằng vận động là một trong những loại “thuốc” tốt nhất cho trẻ đang lớn. Vì vậy, Steven đã ra ngoài chơi từ lúc Giờ đây cháu vẫn chơi golf, và người ta gọi cháu là “Harry Potter trên sân golf”. Đó chỉ là một ví dụ.
Tôi thường nói nếu cha mẹ có một đứa con với bất kỳ sự khác biệt di truyền nào, với biểu sinh học (epigenetics), cha mẹ vẫn có thể thay đổi và tác động đến cách mà các gen đó hoạt động, thông qua cách nuôi dạy và cách cho con ăn uống.
Lila: Chủ đề dinh dưỡng, tôi nghĩ sẽ tiếp tục được nhắc lại nhiều lần trong cuộc trò chuyện này, bởi vì đó là một trong những yếu tố then chốt để bảo vệ trẻ em. Bác sĩ đang nói về thời điểm để giới thiệu một số loại thực phẩm. Tôi đã học được vài điều. Cảm ơn bác sĩ nhiều. Đứa con một tuổi của tôi thì đã ra khỏi những thức ăn đó, nhưng với đứa kế tiếp, tôi rất thích cách bác sĩ đề nghị.
Vậy một số công cụ trong “hộp dụng cụ” để bảo vệ con cái chúng ta là gì? Bác sĩ từng nói chúng ta hoàn toàn có thể phòng ngừa được một số căn bệnh nghiêm trọng đang hoành hành nơi trẻ em, hoặc nếu các bé đang gặp vấn đề thì ta vẫn có thể đảo ngược tiến trình đó hoặc tiến tới việc cải thiện dần. Chúng ta đã nói đến dinh dưỡng, đến thuốc diệt cỏ, và mức độ độc hại khủng khiếp của chúng. Vậy bác sĩ có nghĩ rằng chúng ta nên chỉ ăn thực phẩm hữu cơ không? Quan điểm của bác sĩ về thực phẩm thế nào?
Dr. Sears: Tôi sẽ nói rằng: Hãy làm một khu vườn. Tự trồng lấy. Trẻ em sẽ ăn những gì chúng tự trồng; chúng tôi đã học được điều đó vì chúng tôi luôn có một khu vườn nhỏ sau nhà. Chúng tôi thường bảo tụi nhỏ: Ra hái ít cà chua đi, ra hái ít rau xà lách đi. Trẻ con sẽ ăn những gì chính tay chúng hái trồng. Hiện nay thậm chí bạn có thể có những “vườn tháp” nhỏ (tower garden) để trồng rau ngay trong nhà nữa. Hãy có một vườn rau.
Nhưng điều quan trọng nhất, là phải kéo tụi nhỏ ra khỏi ghế và cho chúng vận động. Hãy tưởng tượng Đấng Tạo Hóa của công trình sáng tạo tuyệt vời nhất từ trước đến nay, chính là cơ thể con người. Cơ thể người phụ nữ vẫn là tuyệt vời nhất, và trẻ sơ sinh thì thật đáng yêu. Nhưng Đấng Tạo Hóa biết con người chúng ta sẽ làm hỏng mọi thứ bởi cách chúng ta ăn uống, sống và suy nghĩ.
Cơ thể ta có một hiệu thuốc nội tại
Dr. Sears: Vì vậy, Thiên chúa đã đặt trong chính cơ thể chúng ta một hiệu thuốc, một hiệu thuốc nội tại. Khi tôi nói điều này với các bậc cha mẹ, họ thường bảo: Chúng ta có nhà thuốc ngay trong người mình á? Chưa từng nghe đến điều đó! Nhưng đúng rồi. Đúng rồi Bác sĩ Bill. Điều này giải thích những gì ta trải nghiệm. Nhưng nhà thuốc ấy thì ở đâu?
Tôi nói: “Cơ thể bạn có nhiều hiệu thuốc bên trong, nhưng hiệu thuốc lớn nhất thì ở đâu? Bạn sẽ đặt nhà thuốc đó ở đâu? Nếu bạn muốn các loại thuốc này đi vào máu nhanh nhất, để chúng thực hiện công việc của chúng hiệu quả nhất, thì bạn sẽ đặt nó ở đâu? Họ suy nghĩ... không biết.
Lớp lót của các mạch máu, gọi là nội mô (endothelium). Đây là một trong những từ quan trọng nhất trong y học mà nhiều người chưa từng nghe đến. Lớp nội mô (endothelium) là lớp lót bên trong các mạch máu của bạn. Hãy tưởng tượng lớp nội mô này chứa hàng nghìn tỷ “lọ thuốc siêu nhỏ”, và các “lọ thuốc” đó sẽ tiết ra khoảng
Những loại thuốc tự nhiên này giúp hạ các chỉ số cao như: huyết áp cao, cholesterol cao, mức đường trong máu cao hơn bình thường. Các loại thuốc giúp nâng lên những thứ bị hạ thấp: như thuốc chống trầm cảm, thuốc chống lo âu. Các loại thuốc chữa lành tổn thương của bạn: thuốc chống viêm; các loại thuốc giúp máu không đông quá nhanh: thuốc chống đông. Những loại thuốc ấy, cơ thể bạn tự tạo ra từ bên trong.
Nhưng vì một lý do, “nhà thuốc” (pharmacy) trong cơ thể lại bị đóng một phần ở hầu hết trẻ em và người lớn. Vậy nên, điều quan trọng nhất là: làm sao để giữ cho nhà thuốc ấy luôn mở? Câu trả lời chỉ gói gọn trong một từ đơn giản: “di chuyển” (move).
Chúng ta được tạo ra để vận động, không phải để ngồi. Chúng ta được tạo ra để di chuyển; đó là cách mà chúng ta được thiết kế. Và điều tôi sắp nói với bạn đã từng đoạt giải Nobel. Tôi được học điều này từ Tiến sĩ Lou Ignarro, người đã đoạt giải Nobel.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét