Có một thời mình cũng đã bị ảnh hưởng của những sách coi thường việc cầu xin sự hỗ trợ của các thánh. Cũng may thời gian ấy ngắn ngủi, đặc biệt là khi gặp ray rứt tâm hồn thì lòng tin tưởng đơn sơ của Thánh Têrêsa Hài đồng đã giúp mình phó thác và sau khi đã phó thác mọi sự cho Chúa thì nhận ra đó là sự tấn công tinh tế của ma quỷ.
Gần đây khi nghe cha Carlos Martins kể về sự hữu hiệu của thánh tích khi trừ quỷ, mình hiểu rõ hơn về những việc tôn sùng mà lối sống đức tin Công giáo truyền lại qua những thế kỷ.
Hôm nọ nghe một video cha Martins giải thích về tại sao chúng ta cầu nguyện cùng các thánh để xin các ngài cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta. Cách cha giải thích vừa là được dựa trên cách diễn đạt của thánh Phaolô, vừa là trải nghiệm của cuộc sống thường hằng. Trang xin tạm dịch để lấy ý thôi ạ.
------------
Bryan (người dẫn podcast): Một thính giả Tin lành yêu thích chương trình đã viết và cho biết trong tập gần đây nhất với cha Zeta, Maria đã kêu cầu Chúa giúp đỡ cô (*cô bị quỷ ám vì bố, tuy nhiên cô được cha Zeta trừ khỏi quỷ. Vì không sống đời sống đức tin và có lẽ nhiều hơn nữa), lũ quỷ dường như đang chế nhạo cô trong lúc đang cố gắng tự tử. (*Trên con đường để tự tử, cô đi ngang qua tượng thánh Micae), cô gọi đến thánh Micae, và được chữa lành, hay tôi nên nói là đã được giải cứu…
Thính giả theo đạo Tin lành cảm thấy khó hiểu, họ nhận ra rằng tiếng kêu cầu sự can thiệp của thánh Micae cũng là tiếng kêu cầu Chúa theo một cách nào đó. Vậy cha có ý nghĩ gì (Cha Carlos Martins) về câu hỏi này không? Có lẽ câu hỏi họ đang đặt ra là… chúng ta có nên cầu xin sự giúp đỡ của thiên thần hay là đi thẳng đến với Chúa?
Cha Carlos Martins: Thánh Phaolô sử dụng đi sử dụng lại phép loại suy về các thánh (xem một ví dụ từ Kinh Thánh phía dưới). Khi nói với các Kitô hữu, thánh Phaolô cho rằng ngài đang nói với những vị thánh, khi bạn đang sống trong tình trạng ân sủng, dùng thuật ngữ của Công giáo, bạn không đang ở trong tội trọng. Nói cách khác, bí tích Rửa tội đang hoạt động và tác động đến bạn ở mức tối đa về mọi mặt. Vì vậy nếu bạn chết trong trường hợp này, bạn sẽ đi qua được cửa thiên đàng.
Thánh Phaolô nói đi nói lại là chúng ta là chi thể của thân thể Chúa Kitô, chúng ta là các chi thể của Nhiệm thể Chúa Kitô. Là thánh có nghĩa là như vậy. Vì vậy nếu thánh Micae, một vị thánh, ngài là một chi thể của nhiệm thể Chúa Kitô, và người ta đến với ngài, không phải đến thẳng với Chúa Kitô, thì bạn sẽ đến với Chúa Kitô, qua một chi thể trong thân thể Ngài. Đích điểm của bạn vẫn là Chúa Kitô. Câu hỏi là vậy thì tôi có thể đến thẳng với Chúa Kitô, Đầu của Nhiệm thể, không cần phải qua các thánh?
[Bạn nhờ các thánh] bởi vì Chúa tự hào về con cái của mình. Chúa là người Cha tự hào về con cái của mình. Và như bất kỳ cha mẹ tự hào về con cái của mình, Ngài cảm thấy vui mừng khi được con cái mình được người khác kính nể. Và đó chính là điều Chúa muốn. Chúa không muốn bạn bỏ qua con cái của anh ấy.
Cứ tưởng tượng bạn sẽ cảm thấy thế nào nếu có một người bạn, là bạn của bạn, nhưng không thể chịu đựng được con cái của bạn và phớt lờ chúng. Khi bạn có con bên cạnh mình, người bạn ấy không ngó đến con của bạn; nhưng chúng là con của bạn. Bạn cảm thấy thế nào về con cái của bạn? Bạn nghĩ người bạn đáng lẽ phải cảm thấy và đối xử với con cái của bạn?
Đó là một ví dụ đơn giản về những động lực trong một mối quan hệ. Tôi nghĩ tất cả chúng ta đều đủ trưởng thành để điền vào chỗ trống cho điều đó.
2 Cor. 1:1 Revised Standard Version Catholic Edition
Paul, an apostle of Christ Jesus by the will of God, and Timothy our brother. To the church of God which is at Corinth, with all THE SAINTS who are in the whole of Acha′ia:
Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, và Ti-mô-thê là người anh em, kính gửi Hội Thánh của Thiên Chúa ở Cô-rin-tô, cùng với mọi người trong dân thánh (with all the saints) trong khắp miền A-khai-a.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét