Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2024

Hãy để Bác sĩ vào chữa lành bệnh tim cho ta

"Anh em đã chết vì phạm tội, nhưng được cứu độ nhờ ân sủng."

Trích từ Peter Kreeft cho bài đọc 2 (Êphêsô 2:4-10) của Chúa Nhật thứ V Mùa Chay, Năm B

… Đức tin không chỉ là một tập hợp những tín lý để tin. Thánh Giacôbê nói: “Bạn tin rằng Thiên Chúa là duy nhất. Bạn làm tốt. Ngay cả ma quỷ cũng tin điều đó và run sợ” (Gia-cô-bê 2:19). Tín điều của chúng ta chỉ là một hành động của tâm trí, nhưng đức tin thì còn hơn thế nữa; nó cũng là một hành động của ý chí và của trái tim, bao gồm niềm trông cậy và tình yêu và những công việc thực hiện vì yêu thương của chúng ta. Vì vậy, khi Thánh Phaolô nói rằng chính đức tin cứu chúng ta, ngài muốn nói “đức tin” không chỉ là một, mà có cả ba chiều kích, đức tin, đức cậy và đức ái – gốc rễ, cành và hoa trái. Và khi Thánh Giacôbê nói rằng chỉ đức tin thôi không cứu được chúng ta, “đức tin” ngài muốn nói đến chỉ là chiều kích trí tuệ của nó, những tín điều.

Vì hầu hết chúng ta có thể biết khá rõ quan điểm của Thánh Giacôbê, nhưng có lẽ không rõ lắm về quan điểm của Thánh Phaolô, nên chúng ta cần đi sâu hơn vào quan điểm của Thánh Phaolô. Tại sao điều quan trọng là phải nhận ra rằng chúng ta được cứu bởi đức tin chứ không chỉ bởi những việc lành?

Bởi vì đối tượng của đức tin là Thiên Chúa và ân sủng của Ngài, trong khi đối tượng của việc lành là con người. Những người khác không thể cứu chúng ta cũng như chúng ta không thể tự cứu mình. Nếu chúng ta tin rằng mình được cứu nhờ những việc làm tốt của mình, chúng ta sẽ nghĩ mình xứng đáng được hưởng thiên đàng, được trả lương, được đối xử cách công bằng. Đó là điều mà những người Pharisêu tin, họ tin rằng những việc làm tốt của họ khiến họ xứng đáng được lên thiên đàng. Nhưng Chúa Giêsu đã làm họ choáng váng khi nói với họ rằng họ đang trên đường xuống địa ngục! Tại sao? Bởi vì họ thiếu nhân đức đầu tiên là khiêm tốn, khiêm tốn để xưng thú tội lỗi và sám hối. Chúa Giêsu bảo họ: “Người khỏe mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi đến không phải để kêu gọi người công chính mà để kêu gọi người tội lỗi” (Mác-cô 2:17). Chúa Giêsu đang nói: Nếu bạn thừa nhận rằng bạn bị bệnh và đến với tôi như bác sĩ của tâm hồn mình, nếu bạn gõ cửa phòng tôi, tôi sẽ mở cho; nhưng tôi sẽ không ép buộc bạn. Bạn cần phẫu thuật tim, và bạn sẽ chết nếu không có nó, nhưng bạn phải thừa nhận điều đó và cầu xin tôi sự chữa lành mà chỉ tôi mới có thể mang lại cho bạn. Ai xin thì sẽ nhận được, nhưng chỉ những ai xin thôi thì mới được.”

Có một bức tranh nổi tiếng, trong đó Chúa Giêsu đang gõ cửa, cánh cửa trái tim và cuộc đời chúng ta. Ngoài cửa không có núm vặn. Núm ở bên trong. Chúa Giêsu không phớt lờ ý chí tự do của chúng ta và đạp sập cánh cửa. Cánh cửa phải được mở ra từ bên trong, bởi chúng ta.

Phần của chúng ta là hãy để bác sĩ vào. Phần của Ngài là cho chúng ta một ca phẫu thuật chữa lành, một trái tim mới. Tác giả Thánh Vịnh cầu nguyện: “Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trăng” (Tv 51:12). Chỉ có Chúa mới có thể tạo ra điều gì đó hoàn toàn mới. Và chúng ta lại cần một trái tim mới. Một trái tim sa phạm tội lỗi, dại dột và ích kỷ của chúng ta sẽ không thể chịu đựng được thiên đàng của Chúa, sự hiện diện trọn vẹn của Ngài. Và rõ ràng là chúng ta không thể tự mình thực hiện phẫu thuật tim. Chỉ có Chúa mới có thể làm được công việc đó. Nhưng Ngài sẽ không làm điều đó nếu không có sự đồng ý của chúng ta.

Chúng ta được cứu bởi đức tin bởi vì đức tin là sự đồng ý của chúng ta đối với công việc của Chúa Giêsu nơi ta, là sự lựa chọn tự do để lãnh nhận món quà của Ngài, ân sủng của Ngài, sự hiến dâng chính mạng sống mà Ngài đã ban cho chúng ta trên thập giá, và thông truyền cho chúng ta trong các bí tích.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive