Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2023

Chúa Nhật thứ XX, Mùa Thường niên, năm A: Đức tin của người đàn bà Ca-an-na

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu. (15: 21-28)

Khi ấy, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn, thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở vùng ấy đi ra, kêu lên rằng: “Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm !” xNhưng Người không đáp lại một lời.

Các môn đệ lại gần xin với Người rằng : “Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi !” Người đáp : “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi.” Nhưng bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi !” Người đáp: “Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” Bà ấy nói: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Bấy giờ Đức Giê-su đáp: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi bệnh.

 


 

Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy Chúa Giêsu tiếp xúc với một phụ nữ dân ngoại. Sự kiện này xảy ở phía bắc Israel, gần các thành phố ven biển ngoại giáo là Tia và Si-đôn. Trong câu chuyện này, điều quan trọng là khi Chúa Giêsu thực hiện phép lạ cho bà, các môn đệ ngạc nhiên nhiều hơn là chính người phụ nữ dân ngoại. Chúa Giêsu cuối cùng nói với bà: “Lòng tin của bà mạnh thật!” Nhưng Chúa không nói điều đó với các môn đệ của mình khi họ van nài Ngài hãy làm cho bà điều bà muốn kẻo bà cứ theo sau họ mãi. Các môn đệ đã không dạy bà một bài học về đức tin: chính bà dạy họ một bài học về đức tin.

Người phụ nữ có một vấn đề rất nghiêm trọng: con gái bà bị quỷ ám. Nếu bạn không tin rằng ma quỷ tồn tại, hoặc việc là bị ma quỷ nhập là thật, bạn đơn giản là không đồng ý với Chúa Giêsu, Kinh thánh, Giáo hội và tất cả các thánh trên trời. Hầu hết các trường hợp gọi là bị quỷ ám rõ ràng đều là tưởng tượng. Giáo hội thường là có thái độ nghi ngờ và cẩn thận trước khi thực hiện một cuộc trừ quỷ. Việc người ta bị ma quỷ nhập rất hiếm. Nhưng nó tồn tại, và Giáo hội yêu cầu mỗi giáo phận phải có ít nhất một nhà trừ quỷ được đào tạo.

Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và người phụ nữ ngoại giáo là một trong hai ví dụ duy nhất Chúa Giêsu bị thua trong một cuộc tranh luận. Chúa Giêsu chưa bao giờ thua trong một cuộc tranh luận với bất kỳ người đàn ông nào, nhưng Ngài thua trong cuộc tranh luận với người phụ nữ hai lần. Một lần tại tiệc cưới Cana, khi họ hết rượu và Đức Maria nói với Người: “Họ hết rượu rồi,” Người đáp: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi ? Giờ của tôi chưa đến.” Nhưng khi nhìn thấy đức tin của Đức Maria, đức tin không chấp nhận câu trả lời phủ định, Mẹ chỉ đơn giản bảo những người phục vụ: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo”, Chúa Giêsu vì thế đã biến nước thành rượu (Gioan 2:3-5). Ngài không thể nói không với mẹ mình.

Lần này, Ngài cũng đưa ra lý do cho việc không làm phép lạ cho người đàn bà Ca-an-na. Sau khi nói, “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi”, Ngài nói với người đàn bà, “Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” Ngài đang cố ý sỉ nhục bà, ngụ ý nói bà là con chó, để thử lòng tin của bà. Và bà đã đáp lại bằng cách bác bỏ lập luận của Ngài từ phép loại suy. Bà đã sử dụng phép loại suy của chính Ngài để trả lời. Bà ấy nói, “Tôi khiêm tốn chấp nhận tiền đề của Ngài: Dân ngoại chúng tôi giống như những con chó và người Do Thái là những đứa con được Chúa chọn. Nhưng tiền đề đó chứng minh cho kết luận của tôi, không phải của Ngài, vì ngay cả những con chó cũng ăn đồ thừa trên bàn của chủ chúng, nếu chủ của chúng là một người chủ yêu thương, giống như Ngài vậy. Vì vậy, xin hãy vì tình yêu của con gái tôi, hãy chữa lành vết thương cho con tôi.” Đôi khi một giáo viên cố tình nói điều gì đó có thể bị bắt bẻ, học trò có thể trả lời, điều gì đó mở đường cho người học trò của mình trả lời và bác bỏ lý luận của người giáo viên. Ở đây, điều Chúa Giêsu hy vọng, bà đã làm.

Chúa Giêsu, vì thế, ngay lập tức, đã cho tất cả những ai có liên quan đến việc này những gì họ cần nhất: người phụ nữ, đứa con gái của bà, ma quỷ, các môn đệ của Chúa và thế giới, bao gồm tất cả chúng ta, những người nghe đoạn Kinh thánh này, xuống các thời sau này. Người đàn bà cần phép lạ của Chúa Giêsu để thỏa mãn tình yêu của bà cho đứa con gái, đức tin của bà cũng cần được thử thách và củng cố. Đứa con gái cần được khỏi bị quỷ ám. Con quỷ phải trở về địa ngục là nơi của nó. Các môn đệ cần một bài học về sự quảng đại và lòng khiêm nhường thay vì sự hẹp hòi (ý tưởng của họ về dân ngoại) và kiêu căng. Và thế giới cần thấy tình yêu, sự khôn ngoan và quyền năng của Chúa Giêsu, ba thuộc tính của Thiên Chúa biểu lộ thần tính của Chúa Giêsu cách rõ ràng nhất.

Hãy chú ý một điều nữa. Chúa Giêsu khen ngợi người phụ nữ vì đức tin của bà, và đức tin là điều cần thiết, nhưng chỉ có đức tin thôi thì chưa đủ, cũng như ta cần mở rộng bàn tay và tấm lòng để nhận một món quà nhưng vậy cũng không đủ, vì món quà đến từ người tặng quà chứ không phải từ người nhận. Việc trừ quỷ này không là việc một người tự thực hiện cho chính mình; nó không phải là một sự chữa lành tâm lý; người phụ nữ đã không chữa lành con gái mình bằng đức tin của mình. Chúa Giêsu đã chữa lành cho bà. Đức tin không tạo ra sự chữa lành cũng như vòi không tạo ra nước; đức tin là vòi để nước chảy qua. Chúa Giêsu là nước hằng sống. Và Ngài là một đại dương vô tận của nước hằng sống ấy. – Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive