Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

Dành một giờ mỗi tuần để tạ ơn -- CN thứ XXVIII Mùa Thường niên, năm C

Tất cả mười người phong được chữa lành, nhưng chỉ có một người — người Samari — quay lại cảm tạ Đức Giêsu. “Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn.” — đó gần như là một hành vi thờ phượng. Chúng ta thấy trong cả bài Tin Mừng lẫn bài đọc thứ nhất, đều có những người ngoại bang (Ông Na-a-man người Syria và người Samari) được chữa khỏi bệnh phong, và phản ứng của họ là lòng biết ơn được thể hiện qua việc thờ phượng.

Những bài đọc này dẫn chúng ta đến chỗ hiểu rằng thờ phượng chính là cách biểu lộ lòng biết ơn. Điều này đặc biệt đúng với trung tâm của việc thờ phượng Công giáo — phụng vụ Thánh Thể — vì “Eucharistia” xuất phát từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là “tạ ơn”. Các bài đọc hôm nay mời gọi chúng ta nhận ra rằng chúng ta — phần lớn đều là những người ngoại bang — đã được chữa khỏi căn bệnh phong cùi thiêng liêng nơi linh hồn mình nhờ được tắm gội trong dòng nước khiêm tốn của bí tích Rửa Tội. Sau khi đã được chữa lành, phản ứng xứng đáng nhất của chúng ta là lòng biết ơn sâu sắc, được thể hiện qua việc thờ phượng.

Đời sống Kitô hữu dĩ nhiên không chỉ giới hạn trong việc tham dự Thánh lễ Chúa nhật. Tuy nhiên, chắc chắn đời sống ấy phải bao gồm việc tham dự Thánh lễ Chúa nhật, vì nhiều lý do. Một trong những lý do đó là: Thánh lễ là biểu hiện cao nhất của lòng biết ơn và tạ ơn đối với những gì Thiên Chúa đã thực hiện trong cuộc đời chúng ta.

Ngay cả khi không có mạc khải thần linh, không có Kinh Thánh, con người vẫn có thể (1) dùng lý trí để nhận ra rằng Thiên Chúa hiện hữu, và (2) nhận biết rằng về mặt luân lý, con người có bổn phận phải thờ phượng Thiên Chúa. Việc thờ phượng Thiên Chúa là một bổn phận luân lý cơ bản, hiển nhiên đối với lý trí được sử dụng đúng đắn. Và nếu không có tôn giáo mặc khải, con người vẫn có nghĩa vụ luân lý phải đưa ra những nghi thức nào đó để bày tỏ lòng biết ơn đối với Đấng đã dựng nên mình.

Huống hồ là khi Đấng ấy đã tỏ mình ra cho chúng ta, đã trở nên một người trong chúng ta, đã chịu chết vì tình yêu dành cho chúng ta, và đã sống lại để chỉ cho chúng ta con đường dẫn đến sự sống! Và trước tất cả những điều đó, mà chúng ta không thể dành nổi một giờ mỗi tuần để cảm tạ Ngài sao? -- Dr. John Bergsma, The Word of the Lord: Reflections on the Sunday Mass Readings for Year C

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Tiêu đề

Blog Archive

Labels

Blog Archive