Thứ Năm, 8 tháng 5, 2025

Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi -- CN thứ IV Mùa Phục sinh, năm C

Biết Đức Kitô nghĩa là gì? Nghĩa là yêu mến Ngài và tin tưởng nơi Ngài. Yêu và tin luôn đi đôi với nhau. Nếu bạn không yêu ai đó, bạn không thể tin họ; và nếu bạn không thể tin họ, bạn cũng không thực sự yêu họ. Trong ngôn ngữ Kinh Thánh, yêu – cũng như tin hay đức tin cá vị – là một hình thức “biết.” Từ tiếng Do Thái chỉ loại “biết” này – nghĩa là biết một người – cũng có thể mang nghĩa là sự kết hợp vợ chồng: Sách Sáng Thế kể rằng “Ađam biết vợ mình là Evà” (St 4,1), và kết quả không phải là sách vở, mà là những đứa con – Cain và Abel.

Tình yêu không chủ yếu là một cảm xúc, mà là một sự hiểu biết – thực ra, là loại hiểu biết sâu sắc nhất. Ai là người hiểu bạn nhất? Là người bạn thân nhất của bạn – người có thể chẳng giành được điểm nào trong một chương trình đố vui kiến thức, nhưng yêu bạn đến mức sẵn sàng hi sinh mạng sống vì bạn? Hay là nhà tâm lý học vĩ đại nhất thế giới, người hiểu rõ bạn như một bệnh nhân, nghiên cứu mọi ngóc ngách của tâm trí bạn như nhà khoa học soi vi sinh vật qua kính hiển vi, nhưng không hề yêu bạn? Ai mới là người thực sự “biết” bạn? Không cần tranh luận.

Cha trên trời biết bạn, và bạn biết Người, bởi vì bạn là con của Người. Bạn là con của Thiên Chúa vì Đức Kitô đã làm cho bạn trở thành con cái Thiên Chúa. Đức Kitô đã trao cho các môn đệ kinh “Lạy Cha” như lời cầu nguyện hoàn hảo nhất của họ; Ngài cũng làm cho họ có thể thưa lên lời kinh ấy một cách chân thật. Ngài làm Thiên Chúa trở thành Cha của chúng ta bằng cách làm cho chúng ta trở thành con cái của Người.

Nhưng chẳng phải Thiên Chúa là Cha của mọi người sao? Không. Theo như Lời của chính Thiên Chúa thì không. Thiên Chúa không phải là Cha của tất cả mọi người. Thiên Chúa yêu thương mọi người và muốn mọi người được cứu độ, nhưng không phải ai cũng đáp lại tình yêu đó, không phải ai cũng tin tưởng nơi Người, yêu mến Người, và do đó “biết” Người và được Người biết đến, trở thành con trai hay con gái của Người, được nhận làm con trong gia đình của Người, được “tái sinh” vào sự sống đời đời nhờ đức tin và Phép Rửa.

Chúng ta không nhận được sự sống đời đời từ cha mẹ trần thế. Cha mẹ chỉ có thể cho ta sự sống tự nhiên, chứ không phải sự sống siêu nhiên. Bạn không thể cho cái mà bạn không có. Chỉ có Thiên Chúa mới có sự sống siêu nhiên, và chỉ mình Thiên Chúa mới có thể ban cho bạn sự sống đó. Bạn không tự động được phát vé vào thiên đàng chỉ vì bạn được sinh ra; bạn chỉ nhận được vé để đến trái đất. Theo lời Chúa Giêsu – và ai hiểu rõ điều này hơn Ngài? – bạn được vào thiên đàng không phải nhờ sinh ra, mà là nhờ được tái sinh. Đó không là điều ép buộc, mà hoàn toàn tự do; bạn phải chọn nó. Đức tin, đức cậy và đức mến là ba chiều kích của việc chọn lựa ấy.

Những gì tôi vừa nói có thể nghe lạ lẫm, gây bất ngờ hay thậm chí là gây sốc với một số người, nhưng điều đó được dạy rất rõ ràng trong hầu như mọi trang của Tân Ước. Điều không được dạy rõ ràng ở đâu cả – dù trong Kinh Thánh, Giáo Hội hay chính Chúa Giêsu – là có bao nhiêu người được cứu.

Khi các môn đệ hỏi Chúa Giêsu câu đó, Ngài chỉ đáp: “Hãy cố gắng vào qua cửa hẹp” (Lc 13,24). Nói cách khác: hãy lo phần mình. Bao nhiêu người vô thần tốt lành sẽ được cứu? Bao nhiêu người ngoại giáo? Bao nhiêu Phật tử? Chúng ta không biết. Chúng ta được dạy là đừng xét đoán. Vì chúng ta không phải là thẩm phán trong chuyện đó, Thiên Chúa mới là Đấng phán xét.

Chỉ mình Thiên Chúa đọc được những tầng sâu thẳm nhất của trái tim con người. Chỉ Thiên Chúa biết ai thực sự biết Ngài – ở tận đáy lòng – có thể bên dưới những tư tưởng sai lầm hay lối sống rối ren. Và chỉ Thiên Chúa biết ai không thực sự biết Ngài – cũng ở tận đáy lòng – dù có thể bên ngoài mang đầy những ý tưởng đúng và việc làm tốt. Các Pharisêu hiểu thần học của họ rất rõ và hành vi bên ngoài thì rất chỉnh chu, nhưng Chúa Giêsu nói rằng họ đang trên đường đến chốn diệt vong.

Chúng ta đừng quên phân biệt điều chúng ta không biết và điều chúng ta biết – điều Thiên Chúa không nói và điều Người đã nói. Thiên Chúa không nói với chúng ta tỉ lệ dân số của thiên đàng và hỏa ngục. Nhưng Người đã nói rất rõ con đường lên thiên đàng là gì. Con đường ấy là một nhân vật. Tên của Người là Giêsu. Hãy chắc chắn rằng bạn biết Ngài. -- Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle C)

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Tiêu đề

Blog Archive

Labels

Blog Archive