Thiên Chúa biết những gì là tốt nhất cho bạn và biết cả những gì bạn thích nhất. Ngài nói với Giêrêmia, “Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng” (Gr 29, 11). Giuse đã hiểu chân lý này khi nói với các anh em ông là những người đã bán ông làm nô lệ, “Các anh đã định làm điều ác cho tôi, nhưng Thiên Chúa lại định cho nó thành điều tốt” (St 50, 20). Vua Hezekiah cũng bày tỏ cảm nhận này trong căn bệnh đã đe dọa tính mạng ông, “Nay muôn vàn cay đắng đã hoá nên an bình, vì chính Ngài đã cứu con khỏi hố diệt vong” (Is 38, 17). Khi Ngài nói không trước lời kêu cầu của bạn, hãy nhớ, “Thiên Chúa sửa dạy là vì lợi ích của chúng ta, để chúng ta được thông phần vào sự thánh thiện của Ngài” (Dt 12, 10b).
Thật là sống còn khi bạn biết tập trung vào kế hoạch của Thiên Chúa chứ không tập trung vào đau khổ hoặc biến cố. Đó là cách Đức Giêsu đã đón nhận trên thập giá và chúng ta được thúc giục noi gương Ngài: “Mắt hướng về Đức Giêsu là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chính Ngài đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng hề chi ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa” (Dt 12, 2). Corrie Ten Boom, người đã khổ đau trong trại tù của Đức quốc xã, giải thích sức mạnh của sự tập trung như sau: “Nếu nhìn vào thế giới, bạn sẽ đau buồn; nếu nhìn vào bản thân, bạn sẽ chán nản. Nhưng nếu nhìn vào Đức Kitô, bạn sẽ được yên nghỉ!” Sự tập trung của bạn sẽ xác định cảm xúc của bạn. Bí quyết để chịu đựng là hãy nhớ rằng, khổ đau chỉ là tạm thời nhưng phần thưởng của bạn sẽ là đời đời. Moisen chịu đựng một cuộc đời đầy cam go vì ông “mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời” (Dt 11, 26). Thánh Phaolô trải qua những khốn khổ cùng một cách thức đó. Ngài nói, “Thật vậy, một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4, 17).
Đừng suy nghĩ thiển cận. Cứ tập trung vào thành quả sau cùng:
“Vì một khi cùng chịu đau khổ với Ngài, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Ngài. Thật vậy, tôi nghĩ rằng: những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta” (Rm 8, 17b-18).
Hãy hân hoan và dâng lời tạ ơn. Kinh Thánh nói với chúng ta, “Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu” (1Tx 5, 18). Làm sao có thể tạ ơn được? Hãy lưu ý, Thiên Chúa bảo chúng ta tạ ơn “trong mọi hoàn cảnh” chứ không “cho mọi hoàn cảnh”. Ngài không mong bạn biết ơn đối với tội ác, tội lỗi, đau khổ hoặc những hậu quả đau buồn kéo theo trong thế giới. Thay vào đó, Thiên Chúa muốn bạn cám ơn Ngài vì Ngài sẽ dùng mọi biến cố của bạn để hoàn thành những mục đích của Ngài.
Kinh Thánh nói, “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa” (Pl 4, 4). Kinh Thánh không nói, “Anh em hãy vui trên nỗi khổ của mình”. Đó là khoái lạc khổ đau, một ý tưởng bệnh hoạn. Bạn hãy vui “trong Chúa”. Bất luận điều gì đang xảy đến, bạn cũng có thể vui trong tình yêu, trong sự chăm sóc, khôn ngoan, sức mạnh và trong sự trung tín của Thiên Chúa. Đức Giêsu nói, “Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao” (Lc 6, 23).
Chúng ta cũng có thể vui mừng khi biết rằng, Thiên Chúa đang cùng chúng ta trải qua đau khổ. Chúng ta không phục vụ một Thiên Chúa xa xôi hay phân cách, chỉ đứng bên lề cách an toàn để khích lệ bằng những sáo ngữ. Thay vào đó, Ngài có mặt trong những khốn cùng của chúng ta. Đức Giêsu đã làm điều đó trong mầu nhiệm Nhập Thể và Thánh Thần của Ngài cũng đang thực hiện điều đó trong chúng ta ngay lúc này. Thiên Chúa không bao giờ bỏ mặc chúng ta.
Không bỏ cuộc. Cứ kiên nhẫn và bền chí. Kinh Thánh nói, “Đức tin có vượt qua thử thách mới sinh ra lòng kiên nhẫn. Chờ gì anh em chứng tỏ lòng kiên nhẫn đó ra bằng những việc hoàn hảo, để anh em nên hoàn hảo, không có chi đáng trách, không thiếu sót điều gì” (Gc 1, 3-4).
Xây dựng nhân cách là một tiến trình tiệm tiến. Bất cứ khi nào chúng ta tìm cách tránh né hay trốn chạy các khó khăn trong cuộc sống là chúng ta làm gián đoạn tiến trình, trì hoãn việc lớn lên và kết thúc với một nỗi đau còn tệ hơn - nỗi đau vô tích sự đồng hành với việc chối từ và tránh né. Hiểu được những hậu quả đời đời của việc phát triển nhân cách, bạn sẽ ít cầu nguyện với lời kinh “Xin an ủi con” (“Xin giúp con chịu đựng hơn”) nhưng sẽ cầu nguyện nhiều hơn với lời kinh “Xin biến đổi con” (“Xin dùng biến cố này để làm con nên giống Chúa hơn”).
Bạn biết mình đang trưởng thành khi bắt đầu cảm nhận bàn tay Thiên Chúa trong những bất ngờ, khoảnh khắc và những hoàn cảnh dường như vô nghĩa trong cuộc sống.
Nếu bạn đang đối đầu với một nghịch cảnh ngay lúc này, đừng hỏi, “Tại sao lại là tôi?”. Thay vào đó, hãy hỏi, “Chúa muốn con rút ra bài học nào?”. Rồi hãy cứ tín thác vào Ngài và quyết tâm làm điều lành. “Anh em cần phải kiên nhẫn, để sau khi thi hành ý Thiên Chúa, anh em được hưởng điều Ngài đã hứa” (Dt 10, 36). Đừng bỏ cuộc - hãy lớn lên!
NGHĨ VỀ MỤC ĐÍCH ĐỜI TÔI
Một điểm để suy tư: Có một mục đích sau mỗi biến cố.
Một câu Kinh Thánh để nhớ: “Chúng ta biết rằng, Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Ngài, tức làm cho những kẻ được Ngài kêu gọi theo như ý Ngài định” (Rm 8, 28).
Một câu hỏi để nghiền ngẫm: Biến cố nào trong cuộc đời tôi đã giúp tôi trưởng thành hơn cả?
-- Trích từ Sống Theo Đúng Mục Đích
0 nhận xét:
Đăng nhận xét