Thứ Ba, 6 tháng 2, 2024

Chúa Kitô chữa lành tâm trí, thể xác và linh hồn qua hành động của Ngài

Tin Mừng Chúa nhật thứ V, Mùa Thường niên, năm B (Mc 1,29-39), cho chúng ta thấy ba điều Chúa Giêsu đã làm trong ba năm công khai thực thi sứ vụ của Người: giảng dạy, chữa lành bệnh nhân và trừ quỷ.

Ba điều này được kết nối chặt chẽ đến mức chúng thực sự là ba khía cạnh của cùng một điều.

Rao giảng Tin Mừng là một hình thức chữa lành bệnh tật vì quan trọng hơn cả việc chữa lành thể xác là việc chữa lành tâm hồn chúng ta, và sự chữa lành này trước hết phải xảy ra bằng việc chữa lành sức mạnh của tâm hồn – là tâm trí –  tức là , bằng cách rao giảng sự thật, vốn là thức ăn của tâm trí.

Rao giảng Tin Mừng cũng là một hình thức xua đuổi ma quỷ vì không có gì mà ma quỷ ghét và sợ hơn sự thật của Tin Mừng, Tin Mừng về Chúa Kitô, Đấng duy nhất có đủ sức mạnh để chiến thắng ma quỷ.

Chữa lành bệnh tật cũng là một hình thức rao giảng vì cách rao giảng hiệu quả nhất là hành động (“hành động mạnh hơn lời nói”) và vì tinh thần và tâm hồn được biểu hiện qua vật thể và thân xác. Tâm trí của bạn có thể chống lại những lời giảng dạy có sức chữa lành tâm hồn bạn, nhưng cơ thể bạn không thể chống lại sự chữa lành nó lãnh nhận, cho dù đó là sự chữa lành tự nhiên hay siêu nhiên.

Chữa lành bệnh tật cũng là một hình thức xua đuổi ma quỷ vì ma quỷ ghét và ghen tị về trọn vẹn cuộc sống của chúng ta, cả thân xác lẫn sức khỏe thân xác. Tất nhiên, bệnh tự nhiên không trực tiếp là do ma quỷ gây ra, nhưng ma quỷ thích bệnh tật của chúng ta và ghét việc chúng ta được chữa lành. Thể xác và linh hồn là đồng minh chứ không phải kẻ thù trong cuộc chiến tâm linh.

Việc trừ quỷ cũng là một hình thức rao giảng vì như Chúa Giêsu đã nói: “Nếu Ta dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì nước Thiên Chúa đã đến giữa các ông” (Lc 11:20). Không một người nào có thể đuổi được ma quỷ; việc ma quỷ bị xua đuổi chứng tỏ thần tính và quyền năng của Đức Kitô cách mạnh mẽ hơn, gần như hầu hết mọi điều khác.

Việc xua đuổi quỷ cũng là một hình thức chữa lành vì bệnh nặng nhất là bệnh của linh hồn. Những gì các thần độc ác gây ra cho tâm hồn chúng ta thì tương tự như những gì virus chết người gây nên cho cơ thể chúng ta.

Chúa Giêsu là “vị thầy thuốc vĩ đại”, Người chữa lành các linh hồn, ngay cả những linh hồn bị ma quỷ nhập vào. Việc bị quỷ nhập thì rất hiếm; việc bị quỷ khống chế có phần phổ biến hơn; nhưng cám dỗ thì phổ biến, ngay cả các thánh cũng bị nó cám dỗ. Ngay cả Chúa Kitô cũng bị ma quỷ cám dỗ. Khi bị cám dỗ, chúng ta nên nhớ rằng tên cám dỗ cũng chính là tên quỷ muốn chiếm hữu chúng ta – nhưng Đức Kitô đã chế ngự nó và không cho phép nó. Vì vậy, ba điều này – rao giảng, chữa lành và trừ quỷ – là ba chiều kích của cùng một việc: Chúa Kitô chữa lành tâm trí, thể xác và linh hồn qua hành động của Ngài.

Việc rao giảng Phúc Âm phục hồi sức khỏe cho tâm trí chúng ta. Sức khỏe của tâm trí là sự thật. Biểu tượng tự nhiên về việc sự khỏe mạnh của tâm trí là ánh sáng. Sức khỏe đó được nhìn thấy không phải bằng con mắt thể xác mà bằng con mắt đức tin.

Chữa lành người bệnh tật là phục hồi sức khỏe cho cơ thể họ. Sức khỏe của cơ thể đó được gọi là sự sống. Đó cũng là hy vọng, bởi vì “còn sống là còn hy vọng”.

Việc xua đuổi ma quỷ phục hồi sức khỏe cho tâm hồn chúng ta. Sức khỏe tâm hồn đó ta gọi là ơn cứu rỗi, hay sự sống vĩnh cửu. Đó chính là sự sống của Chúa, Đấng là tình yêu, là đức ái.

Vì thế công việc của Đức Kitô là ánh sáng, sự sống và tình yêu. Đó là ba điều Thiên Chúa là. Thiên Chúa là nguồn mạch của mọi ánh sáng, mọi sự sống và mọi thứ tình yêu đích thực. Ánh sáng – ánh sáng của sự thật – là đối tượng của nhân đức ta gọi là đức tin. Đức tin không phải là một cảm giác. Đức tin là sự hiểu biết.

Sự sống là đối tượng của đức cậy. Đức cậy, niềm hy vọng của đức cậy không phải là một cảm giác. Đức cậy là sự hiểu biết. Đức cậy biết rằng Chúa sẽ thực hiện lời hứa của Ngài. Tình yêu hay đức ái cũng không phải là cảm giác mà là sự hiểu biết. Chúng ta biết Chúa rõ nhất nhờ đức ái. Các thánh là những người yêu mến Thiên Chúa nhất và hiểu Người nhất. Điều này cũng đúng với nhau: cách duy nhất để thực sự hiểu nhau là thông qua đức ái.

Vì vậy, việc rao giảng, chữa lành và xua đuổi ma quỷ sẽ dần dần làm kiên vững hoặc phục hồi đức tin, đức cậy và đức ái, và ba điều này, đức tin, đức cậy và đức ái, là ba điều vĩ đại nhất trên thế giới. Chúng là ba khía cạnh gắn nối chúng ta với Thiên Chúa, là chất keo dính của chúng ta với Thiên Chúa, là sợi dây rốn của chúng ta với sự sống của Thiên Chúa. Chúng được gọi là ba “nhân đức đối thần” hay các nhân đức hướng về Thiên Chúa, vì nguồn gốc của chúng là Thiên Chúa và đối tượng của chúng là Thiên Chúa.

Mối kết nối duy nhất của chúng ta với Thiên Chúa là Chúa Kitô. Chính Người đã nói với chúng ta rằng: “Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy” (Ga 14:6). Phần lớn thời gian, Chúa Kitô hoạt động cách ẩn mình, trong tâm hồn của những người thậm chí không nghĩ đến Ngài, hoặc thậm chí không tin vào Ngài, ít nhất là chưa nghĩ đến Ngài. Vì vậy, nếu Chúa Kitô là mối liên hệ duy nhất của chúng ta với Thiên Chúa, và nếu đức tin, đức cậy, đức ái là mối liên kết của chúng ta với Thiên Chúa, thì bất cứ nơi nào chúng ta thấy đức tin, đức cậy, đức ái, chúng ta thấy công việc của Chúa Kitô, sự hiện diện thực sự và quyền năng của Chúa Kitô, thậm chí khi người tin, trông cậy và sống bác ái ấy không biết rằng đây là Chúa Kitô đang hoạt động nơi họ.

Vì vậy, chúng ta hãy có tâm trí “mở thoáng” để nhận ra và ca ngợi những nhân đức này ở mức độ thấp hoặc cao nơi những người ở bên ngoài Giáo hội, ngoài Nhiệm thể hữu hình của Chúa Kitô. Và chúng ta cũng hãy đủ “bảo thủ” để xem những nhân đức này không phải là điều gì đó nằm ngoài công việc của Chúa Kitô mà là một phần của công việc của Ngài. Bất cứ nơi nào sự thật được rao giảng, nơi nào việc chữa lành được thực hiện ở thân thể hay linh hồn, và bất cứ nơi nào có người được giải thoát khỏi việc làm của thần dữ, thì chính Đức Kitô đang làm việc đó ở đó.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét