Thánh Têrêsa Hài đồng Giêsu, trong những ghi chép của chị, đã nhắc đến “Lòng Thương Xót” khoảng 75 lần.
Trong tiến trình phong thánh vào năm 1910, Mẹ Bề Trên trước đây của chị Têrêsa, Mẹ Agnes (cũng là chị ruột Pauline của chị) đã được hỏi vì sao bà muốn em gái bà được phong chân phước. Bà trả lời, “Điều này sẽ vinh danh Thiên Chúa và loan báo về lòng thương xót của Ngài.”
Lòng Thương Xót Không Hề Suy Chuyển Của Thiên Chúa
Sự tín thác của Bông Hoa Nhỏ vào lòng thương xót của Thiên Chúa, trớ trêu thay, đến từ khi cô bé Têrêsa chứng kiến mẹ mình mất sớm. Chị nói:
“Từ lâu con đã tin rằng Thiên Chúa dịu dàng hơn cả một người mẹ. Con biết một người mẹ luôn sẵn sàng tha thứ cho những hành vi sai trái nhỏ nhặt, vô tình của con mình. Trẻ con luôn gây rắc rối, hay té ngã, làm bẩn mình, làm vỡ đồ đạc - nhưng tất cả những điều này không làm lung lay tình yêu thương của cha mẹ dành cho chúng.”
Vấn đề nằm ở việc chúng ta thường miễn cưỡng khi chấp nhận niềm vui này - chúng ta nghi ngờ. Trong một vở kịch do nữ tu trẻ sáng tác cho cộng đoàn của mình, Chúa Giêsu Hài Đồng nói từ máng cỏ Giáng sinh: “Ta khao khát hiến thân cho các linh hồn, nhưng nhiều trái tim vẫn mòn mỏi đợi chờ”. Chính để chữa lành căn bệnh thiêng liêng này mà vị Tiến Sĩ Giáo Hội đã cống hiến cả cuộc đời thánh hiến của mình.
Nỗi Khao Khát Lòng Thương Xót
Chị thánh Têrêsa chỉ đơn giản cho rằng nỗi mong mỏi lòng thương xót của Thiên Chúa của chúng ta cũng giống như của chị. Như chị thú nhận trong một bài thơ:
Con cần một trái tim cháy bỏng dịu dàng,
Người sẽ là chỗ dựa cho con mãi mãi,
Người yêu tất cả mọi thứ ở con, ngay cả sự yếu đuối của con...
Và Người không bao giờ rời xa con, dù là ngày hay đêm.
Một cuộc tranh cãi được nhiều người biết tới với một Sơ dòng Cát Minh theo học thuyết phái Jansen* đã khiến chị thánh Têrêsa xác tín vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Những lời cuối của chị với Sơ Fébronie là: “Chị ơi, nếu chị muốn sự công bằng của Chúa, chị sẽ nhận được sự công bằng ấy. Linh hồn nhận được chính xác những gì nó mong đợi ở Thiên Chúa.”
Và thánh Têrêsa luôn mong đợi lòng thương xót của Thiên Chúa. “Sau tất cả những ân sủng mà Ngài đã ban cho con, con cũng mong đợi Ngài ban cho con lòng thương xót vô hạn của Ngài.” Chị đã cầu nguyện trong cuốn tự truyện của mình: “Nếu như công lý của Ngài chỉ muốn ra đi để trải dài trên trần thế này, thì lòng yêu thương nhân hậu của Ngài càng khao khát đốt cháy các linh hồn, vì lòng thương xót của Ngài vươn tới tận trời cao”.
Phó Thác Vào Lòng Thương Xót
Chìa khóa của sự phó thác nằm ở việc nhìn xa hơn cái ác của chúng ta để đến với thực tại vĩ đại hơn - lòng thương xót không ngừng nghỉ của Thiên Chúa. Sự thu mình vì sợ hãi phải nhường chỗ cho lòng cậy trông. Chị thánh Têrêsa can đảm nói với Đấng Cứu Rỗi của mình:
“Con cảm thấy rằng nếu Ngài có thể tìm được một linh hồn yếu đuối và nhỏ bé hơn con, Ngài cũng sẽ vui lòng ban cho nó những ân sủng còn vĩ đại hơn, nếu nó phó thác hoàn toàn cho Ngài với lòng cậy trông trọn vẹn vào Lòng Thương Xót vô biên của Ngài.”
Chị thánh dạy chúng ta: “Với niềm tin tưởng bạo dạn vào Thiên Chúa, linh hồn tin rằng nó sẽ thu hút được trọn vẹn hơn tình yêu của Đấng không đến để kêu gọi những người công chính mà là những kẻ tội lỗi”. Chị nhấn mạnh điều này trong bài thơ: “Sống bằng tình yêu là xua tan mọi sợ hãi, mọi ký ức về lỗi lầm đã qua”. Làm sao để được như vậy? “Một cái nhìn yêu thương hướng về Chúa Giêsu và sự hiểu biết về nỗi khốn cùng sâu sắc của chúng ta sẽ đền bù mọi thứ.”
Sống theo con đường của Lòng thương xót đòi hỏi việc không ngừng cậy dựa, phụ thuộc vào Chúa. Thánh Têrêsa làm chứng rằng:
“Việc nhớ lại lỗi lầm của con khiến con khiêm nhường; nó khiến con không bao giờ cậy dựa vào sức mạnh của bản thân, vốn chỉ là sự yếu đuối, nhưng nó cũng dạy cho con một bài học nữa về lòng thương xót và tình yêu của Thiên Chúa.”
Và:
Chúng ta chỉ cần cầu xin sự tha thứ của Thiên Chúa, và tất cả sẽ được đền bù bằng hành động yêu thương đó. Chúa Giêsu mở lòng ra với chúng ta. Ngài quên đi sự không chung thủy của chúng ta và không muốn nhớ lại chúng. Ngài sẽ còn làm nhiều hơn nữa. Ngài sẽ yêu thương chúng ta nhiều hơn cả trước khi chúng ta phạm lỗi đó.
Sứ mệnh mà chị thánh Têrêsa tuyên bố trong đoạn mở đầu Truyện Một Tâm Hồn của chị vẫn tiếp tục cho đến ngày hôm nay, từ trên Thiên Đàng: “Con sẽ chỉ làm một điều: Con sẽ bắt đầu ca tụng điều con phải ca tụng mãi mãi: Lòng thương xót của Thiên Chúa.”
Chuyển ngữ từ Saint Thérèse of Lisieux and Mercy
* "Thuyết Jansen là một phong trào linh đạo ở Pháp được dẫn đầu bởi một vài linh mục, giáo dân, và một tu viện dòng nữ ở Port Royal gần Balê. Phong trào này lấy tên của vị giám mục sáng lập là Cornelius Jansen, giám mục của Ypres, Hòa Lan (k. 1638). Jansen từng viết rất nhiều về sự thối nát của bản tính con người bởi tội nguyên tổ đến nỗi Ðức Giáo Hoàng Innôxentê X phải lên án một số đề nghị của Jansen vào năm 1653, và cho rằng Jansen nghiêng về thuyết Calvin.
... Ngày nay, thuyết Jansen có thể tái diễn ở những người Công Giáo nào cảm thấy mình quá tội lỗi, chỉ vì quá tỉ mỉ hoặc quá khắt khe với lương tâm. Tuy nhiên, một cách tổng quát, có lẽ người Công Giáo ngày nay cần thận trọng đừng nghiêng về thái cực bên kia -- mà lương tâm quá dễ dãi đến độ không nhận ra được sự xấu xa và trầm trọng của tội lỗi để thường xuyên thành tâm sám hối và quay về với Ðức Kitô." -- Trích từ https://www.nguoitinhuu.org/history/ch05_1.html
Nói chung, sự khác biệt giữa Thiên Chúa và chúng ta thì vô tận. Không sự gì chúng ta làm mà có thể làm chúng ta xứng đáng hơn, ngoại trừ đón nhận Lòng Thương xót Thiên Chúa đã ban cho chúng ta cách nhưng không nơi Đức Giêsu Kitô. Hãy đơn sơ như trẻ nhỏ để đón nhận Thiên Chúa, Đấng đã hạ mình để làm ta trở nên xứng đáng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét