Thứ Năm, 19 tháng 10, 2023

Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa -- Chúa nhật thứ XXIX Mùa thường niên, năm A

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu (22,15-21)

Khi ấy, những người Pha-ri-sêu đi bàn bạc với nhau, tìm cách làm cho Đức Giê-su phải lỡ lời mà mắc bẫy. Họ sai các môn đệ của họ cùng đi với những người phe Hê-rô-đê, đến nói với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và cứ sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Thầy cũng chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta. Vậy xin Thầy cho biết ý kiến: có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không ?”

Nhưng Đức Giê-su biết họ có ác ý, nên Người nói: “Tại sao các người lại thử tôi, hỡi những kẻ đạo đức giả! Cho tôi xem đồng tiền nộp thuế!” Họ liền đưa cho Người một quan tiền. Người hỏi họ : “Hình và danh hiệu này là của ai đây ?” Họ đáp: “Của Xê-da.” Bấy giờ, Người bảo họ: “Thế thì của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.”

----------

…Không như Hồi giáo, Kitô giáo không tuyên bố mặc khải thiêng liêng về chính trị. Chúa Giêsu không tranh cử tổng thống. Trên thực tế, Ngài đã trốn khỏi đám đông khi người ta muốn tôn Ngài làm vua. Và khi Chúa Kitô nói: “Của Caesar hãy trả cho Caesar và của Thiên Chúa hãy trả cho Thiên Chúa”, Ngài không đề cập đến vấn đề chính trị trong mối quan hệ giữa Giáo hội và chính quyền như hai tổ chức công cộng. Đúng hơn, Ngài ra lệnh cho mỗi cá nhân thực hiện hai hành vi công bằng: trả cho cả Caesar và Thiên Chúa vì những gì chúng ta lãnh nhận từ Caesar và từ Thiên Chúa. Caesar làm đường cho ta đi, nền kinh tế và bảo vệ quân sự; ta phải trả thuế cho chính quyền vì những sự đó. Nhưng không cần trao cho Caesar sự kính thờ hay tình yêu, niềm tin tưởng; chỉ cần trả cho Caesar những đồng xu thuộc về ông, với khuôn mặt xấu xí của ông trên đó. Trả cho Caesar những gì Caesar đáng có. Và hãy trả cho Chúa những gì là của Chúa vì những gì Ngài ban cho bạn.

Và đó là gì? Thiên Chúa dựng nên bạn, trao ban sự hiện hữu, sự sống, hàng triệu niềm vui lớn nhỏ, và ơn cứu rỗi khỏi tội lỗi, sự chết và địa ngục. Vì vậy, hãy trả lại cho Ngài vì lý do đó. Cách nào? Hãy trao cho Ngài hết mọi thứ vì Ngài đã ban cho bạn hết thảy những gì bạn có.

Nhưng tất nhiên, ngay cả hết thảy mọi thứ cũng chưa đủ, bởi vì mọi thứ của bạn chỉ là hữu hạn trong khi những món quà Chúa ban cho bạn là vô hạn. Vì vậy, sự đền đáp công bằng và thỏa đáng duy nhất đối với Thiên Chúa là những gì Chúa Kitô đã dâng lên Thiên Chúa thay cho bạn: mọi sự của Người, cả sự sống thể xác của Mình và Máu Thiên Chúa của Người, cũng như sức sống tâm linh của linh hồn Người, tình yêu và sự phó thác hoàn toàn của ý chí Người theo thánh ý của Cha Ngài. Đó là món quà tạ ơn chúng ta dâng lên Thiên Chúa trong Thánh Lễ…

Chúa Cha không giữ lại điều gì: Người đã ban Con Một của Người cho chúng ta. Chúa Con không giữ lại điều gì: Ngài đã ban cho chúng ta sự sống của chính bản thân trên thập giá, và sau đó là Thần Khí của chính Ngài, vào Lễ Ngũ Tuần. Chúng ta cũng không nên giữ lại điều gì. Chúng ta phải dâng mình – trong Thánh Thần, qua Chúa Con, cho Chúa Cha.

Đó là lý do tại sao Thánh Lễ được gọi là “Lễ Tạ ơn”, nghĩa đen là “món quà tốt lành”, ngụ ý rằng chúng ta dâng lời tạ ơn vì một món quà từ Thiên Chúa. Quà gì? Đức Kitô. Và lời cảm ơn của chúng ta về món quà đó là gì? Đó cũng là Chúa Kitô, trong Thánh Lễ. “Thiên Chúa trao Chúa Kitô vào tay kẻ tội lỗi” – lời đó mô tả về Cuộc Khổ Hình Thập Giá, và cũng mô tả Thánh Lễ.

Thiên Chúa đã ban Chúa Kitô cho chúng ta, món quà duy nhất có khả năng đền bù cho tội lỗi của chúng ta, rồi Thiên Chúa đặt Chúa Kitô vào lòng bàn tay chúng ta trong Bí tích Thánh Thể, trong Thánh lễ, để chúng ta có trong tay cùng một món quà duy nhất xứng đáng để tạ ơn Thiên Chúa. Nó như việc một người cha cho những đứa con nhỏ của mình, những đứa không có tiền, tiền để mua quà Giáng sinh tặng lại cho mình.

Người ta thường nói rằng món quà mà Chúa mong muốn nhất từ chúng ta là trái tim, là tình yêu của chúng ta. Tất nhiên điều đó là rất, rất đúng. Nhưng hết cả mọi tình yêu của chúng ta đều quá nhỏ bé, từ trạng thái tội lỗi, đầy lỗi lầm và ích kỷ, đến nỗi chúng gần như không đủ để trả các khoản thuế thuộc linh chính đáng cho Chúa thuộc linh của chúng ta, theo một cách hoàn toàn không giống với cách đóng thuế về thể chất của chúng ta. tiền đủ để trả cho lãnh chúa chính trị của chúng ta, Caesar của chúng ta, chính phủ của chúng ta. Vì Caesar chỉ cho chúng ta sự bảo vệ quân sự để cứu chúng ta khỏi những kẻ thù trần thế, những kẻ chỉ có thể giết chết thể xác tạm thời của chúng ta. Còn Thiên Chúa, Ngài đã cứu chúng ta khỏi kẻ thù muôn kiếp, tội lỗi, cái chết đời đời và địa ngục.

Vì vậy, Thiên Chúa lại ban Chúa Kitô cho chúng ta trong Thánh Lễ – cũng chính Chúa Kitô mà Người đã ban cho chúng ta trên thập giá, nhưng đã sống lại chứ không phải đẫm máu – để chúng ta có thể dâng Người như lễ tạ ơn duy nhất xứng đáng cho ơn cứu độ của chúng ta. Đó là lý do tại sao Thánh Lễ giống như Lễ Tạ Ơn (Lễ Thanksgiving của nước Mỹ) và Lễ Giáng Sinh kết hợp: đó là một buổi lễ mừng chiến thắng, vinh quang và niềm vui, đầy những alleluia, tràn đầy lời khen ngợi. Nó không giống như một đám tang; nó giống như một cuộc diễu hành. Vì vậy, hãy ngẩng đầu lên và nâng tâm hồn lên, cất cao giọng và ca hát! -- Dr. Peter Kreeft, Food for the Soul: Reflections on the Mass Readings (Cycle A)

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blog Archive

Blog Archive