Niềm vui là kinh nghiệm thú vị về điều tốt đẹp đã đạt được và đang hưởng nếm, hoặc niềm vui là viễn tượng về một điều tốt đẹp có hy vọng đạt được. Có niềm vui tự nhiên như niềm vui của tuổi trẻ khi tâm hồn chưa nếm mùi thất vọng, niềm vui của sức khoẻ, của thành công. Tất cả niềm vui này được các niềm vui tâm linh gia tăng và ban cho một nền tảng vững bền hơn. Không có niềm vui nào trường tồn và tràn đầy nếu không có một lương tâm tốt.
Niềm vui tâm linh ngự trị nơi một tâm hồn lúc nào cũng bình thản giữa những thăng trầm của cuộc sống như ngọn núi trong cơn bão tố. Một người chưa bao giờ kết hiệp với Chúa thì mọi trắc trở của anh ta sẽ bị phóng đại lện. Người ấy không thể dùng toàn lực chế ngự điều gì vì đã bối rối lo âu nhiều chuyện rồi.
Niềm vui không có nghĩa là xem nhẹ. Xem nhẹ là một hành vi, còn niềm vui là một thói quen. Cười cợt ví như sao băng còn niềm vui như sao sáng. Sự cười cợt giống như những cọng gai nổ lách tách, còn niềm vui như ngọn lửa hồng. Niềm vui bền vững hơn, nó làm cho các hành động khó khăn trở nên dễ dàng hơn. Sau một ngày dài bước đều, tốp lính sẽ không bước được gọn gàng nếu như không bước theo tiếng nhạc. Một trái tim vui thì luôn tìm được sự hài hước dễ dàng và làm cho gánh nặng trở thành nhẹ.
Nếu không có tinh thần vui vẻ, thì y tá chẳng nhiệt tình giúp đỡ các bệnh nhân. Mỗi y tá phải có được hai điểm này: một là vết thương đau và ý thức hài hước. Vết thương đau để y tá biết được giá trị của sự đau đớn, ý thức hài hước để cô biết cách lan tỏa niềm hạnh phúc. Không nhất thiết là vết đau thể lý nhưng ít nhất nó làm cô trân trọng nỗi đớn đau của kẻ khác. Không gì làm cho cơn bệnh kéo dài thêm cho bằng một gương mặt dài thườn thượt.
Niềm vui liên quan đến sự âu yếm hơn là lý trí. Đối với người gia trưởng, vợ con ông đem lại niềm vui thích cho ông nhiều hơn những gì trí khôn đem lại. Khả năng hoan hỉ là bản trắc nghiệm vô tư nhất về tình trạng luân lý của một người. Người ta không thể tỏa lan hạnh phúc ra bên ngoài nếu như bên trong người ấy không hạnh phúc. Nếu ý thức tội lỗi đang đè nặng trong tâm hồn thì thú vui bên ngoài không bù đắp được cho sự mất mát niềm vui nội tâm. Sự phiền muộn kèm theo tội lỗi thế nào thì niềm vui cũng đồng hành với sự thánh thiện như vậy.
Người ta có thể cảm nghiệm niềm vui lúc thuận tiện cũng như trong nghịch cảnh. Trong lúc thuận tiện, niềm vui không hệ tại của cải chúng ta có mà hệ tại những gì chúng ta hy vọng, không hệ tại thú vui chúng ta hưởng mà hệ tại lời hứa về hạnh phúc mà chúng ta tin vào dù chưa thấy. Của cải có thể rất nhiều nhưng điều chúng ta hy vọng thuộc loại trộm cắp không lấy được. Ngay trong nghịch cảnh chúng ta vẫn có thể vui vẻ vì chúng ta tin chắc rằng chính Chúa đã qua thập giá để đến Phục sinh vinh quang.
Nếu ngày nay có ít niềm vui là vì những tâm hồn nhút nhát không dám can đảm quên mình để hy sinh vì người khác. Niềm tin vào Chúa và ơn cứu độ đã bị xóa nhòa khỏi cuộc sống, vì thế niềm vui bị tan biến và người ta trở lại nỗi tuyệt vọng của dân ngoại.
Một thi sĩ Hy Lạp đã nói về cuộc sống một cách tuyệt vọng: “Tốt hơn đừng nên sinh ra và điều tốt nhất kế tiếp là rời bỏ cuộc sống càng sớm càng tốt.” Tất cả điều này ngược với câu nói của thánh Phaolô: “Hãy vui luôn trong Chúa, tôi nhắc lại: Hãy vui luôn.”
Trích từ sách Cuộc đời đáng sống của ĐTGM Fulton Sheen
0 nhận xét:
Đăng nhận xét