Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

Bài giảng của ĐTC Phanxicô cho Chúa Nhật thứ XVIII Mùa Thường Niên, Năm B

✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an  (Gioan 6:24-35)

Khi ấy, dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có mặt ở bờ biển hồ Ga-li-lê, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.  Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?”  Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.  Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”  Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?”  Đức Giê-su trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”  Họ lại hỏi: “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?  Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời.”

Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,  vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian.”  Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy.”  Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói ; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”

 


 

Trong những Chúa Nhật vừa qua, phụng vụ đã cho chúng thì thì hình ảnh đầy trìu mến của Đức Giêsu đi gặp gỡ các đám đồng dân chủng, và đáp ứng những nhu cầu của họ. Trong trình thuật Phục Lại lòng thay (x. Ga 6, 24-35), viễn cảnh này lại thay đời, chính đánh đồng đã được Đức Giêsu cho ăn, lại một lần nữa, bắt đầu đi tìm Người, đi gặp Người.

Nhưng Đức Giêsu không chỉ muôn người ta đi tìm Người, Người còn muốn người ta biết Người nữa; Người còn muốn cho việc lên đường đi tìm kiếm Người và gặp gỡ Người vượt qua bên kia sự thoả mãn tức thời của những cái cần thiết về mặt vật chất. Đức Giêsu đã đến để mang lại cho chúng ta một cái gì nhiều hơn thế nữa, Người đã đến để mở cuộc hiện sinh của chúng ta ra đón nhận một chân trời bao la hơn, khi đem so sánh với những mối bận tâm thường nhật của cái ăn, cái mặc, của nghề nghiệp, vân vân và vân vân. Chính vì thế, khi ngỏ lời với dân chúng, Người đã buột miệng thốt lên: “Các người tìm kiếm Ta, không phải vì các ngươi đã thấy những dấu chỉ, mà vì các ngươi đã được ăn bánh, và đã được ăn no nê” (c. 26). Như thế, Người cổ vũ mọi người tiến thêm một bước về phía trước, Người khuyến khích họ tự hỏi về ý nghĩa của phép lạ, chứ không chỉ tận dụng phép lạ. Vì chưng, việc hoá bánh và cá ra nhiều là dấu chỉ của đại hồng ân mà Cha đã ban cho nhân loại, đó là chính Đức Giêsu!

Đức Giêsu là “bánh sự sống” (c. 35) thật, Người không chỉ muốn làm cho thân xác chúng ta được no thỏa, mà còn muốn làm cho cả tâm hồn chúng ta được no thỏa nữa, bằng cách ban cho chúng ta của ăn thiêng liêng có thể thỏa mãn cơn đói sâu xa của chúng ta. Chính vì thế, Người mời gọi đám đông không tìm kiếm cho mình lương thực không trường tồn, mà hãy tìm kiếm thứ lương thực trường tồn cho sự sống vĩnh cửu (x. c. 27). Ở đây muốn nói đến một thứ lương thực mà Đức Giêsu ban cho chúng ta mỗi ngày: Lời Chúa, Mình Chúa, Máu Chúa. Dân chúng lắng nghe lời mời gọi của Chúa, nhưng họ không hiểu được ý nghĩa của lời mời gọi đó - điều này cũng vẫn rất thường xuyên xảy ra cho chúng ta như thế đó - và họ hỏi Chúa: “Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm những công việc của Thiên Chúa?” (c. 28).

Những ai nghe Đức Giêsu nói lại đâm ra nghĩ rằng, Người yêu cầu họ tuân giữ những chỉ thị để có được những phép lạ khác như những phép lạ hoá bánh ra nhiều vậy. Ở đây muốn nói đến một cơn cám dỗ chung của con người là muốn giảm thiểu tôn giáo vào việc chỉ thực thi lề luật, bằng cách phòng chiếu hình ảnh mối quan hệ giữa tôi tớ và ông chủ của mình lên mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa: tôi tớ phải thi hành những nhiệm vụ mà ông chủ đã giao phó cho họ, để được ông chủ tỏ lòng khoan hậu với mình. Điều này, ai ai trong chúng ta cũng biết đến. Chính vì thế, đám đông muốn Đức Giêsu nói cho họ biết mình phải làm những công việc gì để làm hài lòng Thiên Chúa. Nhưng Đức Giêsu lại mang đến cho họ một câu trả lời mà họ không hề mong đợi: “Công việc của Thiên Chúa, đó là các ngươi hãy tin vào Đấng Người đã sai đến” (c. 29).

Ngày hôm nay, Chúa cũng nói với chúng ta những lời như thế đó: công việc của Thiên Chúa không cốt tại việc “làm” biết bao nhiêu điều này, điều nọ, mà là “tin” vào Đấng Thiên Chúa đã sai đến. Điều này có nghĩa là niềm tin vào Đức Giêsu cho phép chúng ta thực hiện được những công việc của Thiên Chúa. Nếu chúng ta để cho mình sống trong mối quan hệ tình yêu và tin tưởng vào Đức Giêsu, thì chúng ta sẽ có thể hoàn thành được những việc lành phúc đức tỏa ngát mùi hương Phúc Âm, để sinh ơn ích cho anh em chúng ta, và đáp ứng những nhu cầu của họ.

Chúa mời gọi chúng ta nếu chúng ta cần phải bận tâm lo cho cái ăn, cái mặc của chúng ta, thì đừng quên hun đúc mối tương quan với Chúa, củng cố niềm tin của chúng ta vào Chúa là “bánh sự sống”, Đấng đã đến để làm cho cơn đói chân lý, cơn đói công lý, cơn đói tình yêu của chúng ta được no thoả. Vì điều này thật là quan trọng hơn.

Ước gì Đức Trinh Nữ Maria, nhân dịp chúng ta kỷ niệm ngày cung hiến Vương Cung Thánh Đường Đức Bà Cả tại Rôma, là Salus Populi Romani [Ơn Cứu Thoát Cho Dân Tộc Rôma], nâng đỡ chúng ta trên con đường đức tin, và giúp chúng ta vui vẻ phó thác cho chương trình của Thiên Chúa trên cuộc đời chúng ta.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét