✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc 14,12-16.22-26)
Hôm ấy, nhằm ngày thứ nhất trong tuần Bánh Không Men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn đệ thưa với Đức Giê-su : “Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?” Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ : “Các anh đi vào thành, và sẽ có một người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó. Người đó vào nhà nào, các anh hãy thưa với chủ nhà : Thầy nhắn : ‘Thầy sẽ ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ ở phòng nào ?’ Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng : và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho chúng ta.” Hai môn đệ ra đi. Vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua.
Đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói : “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông : “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. Thầy bảo thật anh em : chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ rượu mới trong Nước Thiên Chúa.”
Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu.
Bữa Tiệc Ly được tường thuật trong bài Phúc Âm mà chúng ta vừa nghe làm cho chúng ta phải ngạc nhiên, vì việc chuẩn bị cho bữa ăn được chú ý nhiều hơn chính bữa ăn. Động “chuẩn bị” quay đi trở lại nhiều lần. Chẳng hạn các môn đệ hỏi: Thầy muốn chúng con chuẩn bị cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?” (Mc 14, 12). Đức Giêsu sai các ông ra đi với những chỉ dẫn chính xác, và họ đã tìm thấy “một căn phòng rộng lớn đã được bố trí và đã sẵn sàng cho một bữa ăn” (c. 15). Các môn đệ sắp sữa chuẩn bị, nhưng Chúa đã chuẩn bị trước.
Một điều gì đó giống như thế cũng đã xảy ra sau biến cố sống lại, khi Đức Giêsu hiện ra cho các tông đồ lần thứ ba trong khi các ông đang đánh cá, thì Người chờ đợi các ông trên bờ, nơi Người đã chuẩn bị bánh và cá cho các ông. Nhưng đồng thời, Người cũng yêu cầu các ông mang một ít cá mà các ông vừa mới bắt được, và đó là những con cá mà Người đã chỉ cho các ông phải đánh bắt như thế nào (x. Ga 21, 6.9-10). Ở đây cũng thế, Đức Giêsu chuẩn bị trước, và Người yêu cầu các ông cộng tác vào. Và ở đây cũng thế, trước lễ Vượt Qua, Đức Giêsu đã nói với các môn đệ “Thầy ra đi dọn cho các con một chỗ ở [...], để Thầy ở đâu thì các con cũng thế, các con cũng ở đó nữa” (Ga 14, 2.3). Chính Đức Giêsu là người chuẩn bị, thế nhưng, cũng chính Đức Giêsu này, với những lời nhắc nhở thật mạnh mẽ, và với những dụ ngôn, trước Lễ Vượt Qua của Người, đã yêu cầu chúng ta chuẩn bị, đã yêu cầu chúng ta sẵn sàng (x. Mt 24, 44; Lc 12, 40).
Tóm lại, Đức Giêsu chuẩn bị cho chúng ta, và Người cũng yêu cầu chúng ta chuẩn bị nữa. Đức Giêsu chuẩn bị điều gì cho chúng ta đây? Người chuẩn bị cho chúng ta một chỗ ở và một lượng thực. Một chỗ ở xứng đáng hơn “căn phòng lớn đã được bố trí” được Phúc Âm nói tới. Chính là ngôi nhà nguy nga và rộng rãi ở trên trần gian này, đó là Giáo Hội, mà ở nơi đây có, và phải có một chỗ ở cho tất cả mọi người. Những Người cũng dành cho chúng ta một chỗ trên cao kia, trên thiên đàng, để ở với Người, và để ở với chúng ta cho đến muôn đời, muôn kiếp. Ngoài chỗ ở ra, Người cũng dành cho chúng ta một lương thực, một Bánh để ăn, chính là Người: “Các con hãy cầm lấy, vì này là Mình Thầy” (Mc 14, 22). Hai hồng ân này, chỗ ở và lương thực, là điều nuôi sống chúng ta. Hai hồng ân này là cái ăn và chỗ ở chung cục. Cả hai điều này được ban cho chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể. Lương thực và chỗ ở.
Ở đây, Đức Giêsu chuẩn bị cho chúng ta một chỗ ở trên trần gian này, bởi vì Bí Tích Thánh Thể là quả tim đang đập của Giáo Hội, Bí Tích Thánh Thể sinh nên Giáo Hội, tái sinh Giáo Hội, quy tụ Giáo Hội, và ban cho Giáo Hội sức mạnh. Nhưng Bí Tích Thánh Thể cũng chuẩn bị cho chúng ta một chỗ ở trên cao kia, trong vĩnh cửu, bởi vì Bí Tích Thánh Thể là Bánh từ trời. Bánh đến từ trên cao kia, đây chính là chất liệu duy nhất trên trần gian này thực sự là vĩnh cửu. Chính đây là bánh tương lai, chính đây là bánh, mà ngay từ bây giờ đã làm cho chúng ta thưởng nếm trước một tương lại ngàn trùng lớn lao hơn tất cả những gì chúng ta có thể mong, có thể đợi được một điều gì đó tốt đẹp hơn. Đó chính là bánh nuôi sống những mong đợi, những mong chờ lớn lao nhất của chúng ta, và duy trì những giấc mơ đẹp đẽ nhất của chúng ta. Tắt một lời, đó chính là vật bảo đảm cho sự sống vĩnh cửu: không những là một lời hứa, mà còn là một vật bảo đảm, nghĩa là một sự tham dự trước, một sự tham dự trước một cách cụ thể vào những gì sẽ được ban cho chúng ta. Bí Tích Thánh Thể là sự “để dành” thiên đàng cho chúng ta, đó chính là Đức Giêsu, của ăn đi đường dành cho chúng ta trên con đường chúng ta tiến về cuộc sống vĩnh cửu không bao giờ chấm tận.
Trong Bánh đã được thánh hiến, ngoài chỗ ở ra, Đức Giêsu còn chuẩn bị cho chúng ta lương thực, thực phẩm. Trong cuộc sống, chúng ta không ngừng cần nuôi sống chúng ta, và không những chỉ cần lương thực, nhưng cũng còn cần những dự định và những trìu mến, cần những ước muốn và cần những niềm hy vọng. Chúng ta đói khát được yêu. Nhưng những lời khen ngợi được đánh giá cao nhất, những món quà đẹp đẽ nhất, và những công nghệ học tiến bộ nhất vẫn không đủ, vẫn không bao giờ làm cho chúng ta no thoả hoàn toàn được. Bí Tích Thánh Thể là một thực phẩm đơn giản, như bánh ăn, nhưng lại là một thực phẩm duy nhất làm cho chúng ta no thoả, bởi vì không có tình yêu nào lớn hơn. Ở đây, chúng ta thực sự gặp được Đức Giêsu, chúng ta chia sẻ sự sống của Người, chúng ta cảm thấy tình yêu của Người; ở đây, bạn có thể cảm nghiệm được sự chết và sự sống lại của Người là dành cho bạn. Và khi bạn thờ lạy Đức Giêsu đang ngự trong Bí Tích Thánh Thể, thì bạn lãnh nhận từ nơi Người Chúa Thánh Thần, và bạn tìm thấy bình an và niềm vui. Anh chị em thân mến, chúng ta hãy chọn thực phẩm sự sống này chúng ta hãy để Thánh Lễ chiếm vị trí thứ nhất, chúng ta hãy tái khám phá sự tôn thờ Bí Tích Thánh Thể trong các cộng đoàn của chúng ta! Chúng ta hãy cầu xin ơn đói khát Thiên Chúa, không bao giờ không lãnh nhận những gì Đức Giêsu chuẩn bị cho chúng ta.
Nhưng cũng như đối với các môn đệ ngày xưa, thì ngày hôm nay cũng thế, Đức Giêsu cũng yêu cầu chúng ta chuẩn bị. Cũng như các môn đệ, chúng ta cũng hãy hỏi Người: “Lạy Chúa, Chúa muốn cho chúng con đi chuẩn bị ở đâu?”. Ở đâu? Đức Giêsu không thích chỗ này hơn chỗ nọ, chỗ nọ hơn chỗ kia, và Người không loại trừ một chỗ nào cả. Người đi tìm những chỗ không được nối kết bằng tình yêu, những chỗ không được tác động bằng niềm hy vọng.
Trong những chỗ gò bó này, Người muốn đi đến đó, và Người yêu cầu chúng ta cũng đi đến đó chuẩn bị. Có biết bao nhiêu người thiếu một chỗ xứng đáng để cư ngụ, và thiếu lương thực để ăn! Nhưng tất cả chúng ta, chúng ta đều biết nhưng con người cô thế cô thân, những con người đau khổ, những con người đang sống trong cơn quẫn bách: đó là những nhà tạm bị bỏ rơi. Chúng ta là người nhận lãnh từ Đức Giêsu cái để ăn, chỗ để ở, chúng ta có mặt ở đó để chuẩn bị một chỗ ở và một thức ăn cho anh chị em yếu đuối hơn của chúng ta. Người đã trở nên tấm bánh được bẻ ra cho chúng ta, Người yêu cầu chúng ta tận hiến cho người khác, yêu cầu chúng ta đừng sống cho chính mình nữa, nhưng sống cho nhau. Như thế, người ta sống theo Bí Tích Thánh Thể: bằng cách loan truyền cho thế giới tình yêu mà chúng ta đã lãnh nhận từ thịt máu Chúa. Thánh Thể được diễn tả trong đời sống qua từ ngôi vị tôi sang bạn.
Các môn đệ, Phúc Âm còn nói thêm rằng, họ chuẩn bị cho Bữa Tiệc Ly sau khi “đã đi đến thành phố” (c. 16). Ngày hôm nay, Chúa cũng kêu gọi chúng ta chuẩn bị cho Người đến bằng cách không ở bên ngoài, không sống xa mọi người, nhưng là vào trong các thành phố của chúng ta. Trong thành phố này cũng thế, thành phố mà tên gọi – “Ostie” – chính xác nhắc chúng ta từ ngữ lối vào, cửa vào. Lạy Chúa, Chúa muốn chúng con mở những cánh cửa nào cho Chúa nơi đây? Những cánh cổng chính nào Chúa gọi chúng con mở rộng hai cánh, những cánh cửa đóng kín nào chúng con phải vượt qua? Đức Giêsu muốn những bức tường lãnh đạm và thông đồng trong thinh lặng phải bị triệt phá, Người muốn những chấn song lưới sắt của những lạm dụng và của những chế độ độc tài phải bị phá huỷ, Người muốn những con đường công lý, con đường danh dự và con đường hợp pháp phải được mở ra. Dải ven bờ biển rộng lớn của thành phố này kêu gọi chúng ta đón nhận vẻ đẹp, bằng cách mở rộng tâm hồn, và cất cánh ra khơi trong cuộc sống. Nhưng để được thế , chúng ta cần tháo bỏ những nút nơ đang cột chặt chúng ta vào những dây buộc của nỗi sợ hãi và của sự áp bức. Thánh Thể mời gọi chúng ta hãy để cho ngọn sóng của Đức Giêsu đưa chúng ta ra đi, đừng để chúng ta bị dằn chặt trên bãi biển để chờ đợi một cái gì đó đến, nhưng hãy nhổ neo tự do, can đảm và hợp nhất để ra đi.
Phúc Âm kết luận, các môn đệ, “sau khi đã hát Thánh Vịnh, liền ra đi” (c. 26). Vào phần cuối Thánh Lễ, chúng ta cũng sẽ ra đi. Chúng ta sẽ cùng với Đức Giêsu rong ruổi trên những con đường của thành phố này. Người muốn cư ngụ giữa chúng ta. Người muốn thăm viếng các tình huống, Người muốn đi vào trong các ngôi nhà, Người muốn bạn phát lòng thương xót có sức cứu thoát của Người, Người muốn chúc lành, Người muốn an ủi. Anh chị em đã trải nghiệm cuộc thử thách đau khổ, Chúa muốn ở gần anh chị em. Chúng ta hãy mở rộng cánh cửa cho Người vào, và hãy thưa với Người:
Lạy Chúa, xin hãy đến viếng thăm chúng con. Chúng con đón tiếp Chúa trong tâm hồn chúng con, trong các gia đình chúng con, trong thành phố chúng con. Cảm ơn Chúa vì Chúa đã chuẩn bị lương thực sự sống cho chúng con và một chỗ ở trong Vương Quốc của Chúa. Xin hãy làm cho chúng con năng động hơn trong những công việc chúng con chuẩn bị, xin hãy làm cho chúng con vui vẻ đem Chúa là sự sống, để mang lại tình huynh đệ, công lý và hoà bình vào trong các con phố của chúng con. Amen.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét