Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2021

Bài giảng của ĐTC Phanxicô cho Chúa Nhật thứ XI Mùa thường niên

Sức mạnh và sự phát triển kỳ diệu của Vương Quốc Thiên Chúa trong lịch sử

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc 4:26-34)

Khi ấy, Đức Giê-su nói với dân chúng dụ ngôn này: “Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất. Đêm hay ngày, người ấy ngủ hay thức, hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết. Đất tự động sinh hoa kết quả : trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt. Lúa vừa chín, người ấy đem liềm ra gặt, vì đã đến mùa.”

Rồi Người lại nói: “Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được? Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại nhỏ nhất trong các hạt giống trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.”

Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có thể nghe. Người không bao giờ nói với họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.

 


 

Trong trang Phúc Âm hôm nay (x. Mc 4, 26-34), Đức Giêsu nói với đám đông dân chúng về Vương Quốc Thiên Chúa cũng như những động lực phát triển của Vương Quốc này và Người kể ra hai dụ ngôn ngắn gọn.

Trong dụ ngôn thứ nhất (x. c. c. 26-29), Vương Quốc Thiên Chúa được ví như sự phát triển kỳ diệu của hạt lúa, được gieo xuống lòng đất và rồi sau đó nẩy mầm, lớn lên và sinh bông hạt, hoàn toàn không dính dáng gì đến sự chăm sóc của người nông dân, người mà khi hạt lúa đã chín vàng liền ra tay gặt hái. Sứ điệp mà dụ ngôn này mang lại cho chúng ta là sứ điệp sau đây: qua lời rao giảng và hành động của Đức Giêsu, Vương Quốc Thiên Chúa được loan báo, Vương Quốc này thâm nhập mạnh mẽ vào trần gian, và như một hạt lúa, Vương Quốc này lớn lên và tự mình phát triển, bằng sức riêng của mình, và dựa theo những tiêu chuẩn, mà đứng về mặt con người, thì không một ai có thể hiểu được. Khi lớn lên và khi nẩy mầm trong lịch sử, Vương Quốc này chẳng hề lệ thuộc bao nhiêu vào công việc của con người, nhưng tiên vàn, Vương Quốc này diễn tả quyền năng và lòng tốt lành của Thiên Chúa, diễn tả sức mạnh của Chúa Thánh Thần, Đấng làm cho sự sống của người Kitô hữu được tiến bước trong lòng Dân Chúa.

Nhưng chúng ta được mời gọi sống những thời kỳ này như những mùa thử thách, những mùa hy vọng, và tỉnh thức mong chờ mùa thu hoạch. Vì chưng, ngày hôm qua cũng như ngày hôm nay, Vương Quốc Thiên Chúa lớn lên trên trần gian này một cách mầu nhiệm, một cách đáng ngạc nhiên, khi tỏ lộ cho chúng ta thấy quyền năng bị ẩn giấu của hạt lúa bé nhỏ, tỏ lộ cho chúng ta thấy sức sống chiến thắng của hạt lúa.

Trong những chỗ sâu kín của các biến cố cá nhân cũng như xã hội, là những biến có dường như có lần ghi dấu cảnh suy sụp của niềm hy vọng, thì chúng ta phải sống tin tưởng vào hành động không thể nhận thấy được, nhưng lại đầy quyền năng của Thiên Chúa.

Chính vì thế, trong những lúc đen tối và trong những hồi khó khăn, chúng ta không được để cho mình bị ngã quỵ, nhưng chúng ta phải cắm chặt neo vào trong lòng trung thành của Thiên Chúa, vào sự hiện diện luôn luôn có sức cứu thoát của Người. Anh chị em hãy nhớ lại điều này: Thiên Chúa luôn luôn cứu thoát. Người là Đấng Cứu Thế.

Trong dụ ngôn thứ hai (x. c. c. 30-32), Đức Giêsu so sánh Vương Quốc Thiên Chúa như một hạt cải bé nhỏ. Một hạt cải bé xíu, nhưng nó phát triển mạnh mẽ đến độ trở thành một cây lớn nhất trong các loại cây trong vườn: một sự tăng trưởng không thể nào tiên liệu được, thật đáng ngạc nhiên. Thật chẳng dễ dàng chút nào cho chúng ta để bước vào trong luận lý của đặc tính không tài nào tiên liệu được của Thiên Chúa, và cũng chẳng dễ dàng chút nào cho chúng ta để chấp nhận được luận lý đó trong cuộc đời chúng ta. Nhưng hôm nay, Chúa khuyến dụ chúng ta phải có một thái độ đức tin vượt qua những dự án, vượt qua những toan tính và những tiên liệu của chúng ta. Thiên Chúa luôn luôn là vị Thiên Chúa của những ngạc nhiên. Chúa luôn luôn làm cho chúng ta phải ngạc nhiên. Đây là một lời mời gọi chúng ta mở rộng lòng và quảng đại hơn để đón nhận những dự định của Thiên Chúa, ở trên bình diện cá nhân cũng như trên bình diện cộng đoàn. Trong những cộng đoàn chúng ta đang sinh sống, chúng ta phải quan tâm đến những dịp lớn nhỏ mà Chúa đã dùng để mang lại ơn lành phúc đức cho chúng ta, khi chúng ta để Thiên Chúa đưa chúng ta vào trong những động lực tình yêu, những động lực nhân hậu và những động lực đón tiếp của Thiên Chúa đối với tất cả mọi người.

Tính xác thực của sứ mệnh Giáo Hội không phải do sự thành công, cũng không phải do sự tưởng thưởng cho những thành quả mang lại, mà là do sự kiện chúng ta tiến bước với niềm tin tưởng đầy can đảm và với sự khiêm nhường đầy lòng phó thác vào Thiên Chúa. Tiến bước khi chúng ta tuyên xưng Đức Giêsu, và tiến bước với sức mạnh của Chúa Thánh Thần. Đó là ý thức mình chỉ là những công cụ bé nhỏ và mỏng manh, nhưng một khi nằm trong bàn tay Thiên Chúa, và nhờ ơn sủng của Người, thì những công cụ đó có thể thực hiện được những công việc vĩ đại, làm cho Vương Quốc Thiên Chúa là “công lý, là hoà bình và là niềm vui trong Chúa Thánh Thần” (Rm 14, 17) được tiến triển.

Ước gì Đức Trinh Nữ Maria giúp chúng ta sống đơn sơ, sống quan tâm, để dùng đức tin của chúng ta, cùng với công việc của chúng ta, cộng tác vào việc phát triển Vương Quốc Thiên Chúa trong tâm hồn của con người và trong lòng lịch sử.

Share:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét